Mang khuôn mặt giống Phó Cảnh Thần y hệt, lại còn biết làm nũng, bán manh, đôi khi Khương Du Mạn thấy rất thú vị, còn cố ý trêu chọc, nhìn bé làm nũng.
“Tiểu Mạn, con cứ ăn trước đi, không cần đợi bọn ta,” Tần Đông Lăng mở TV xong, quay đầu dặn dò con gái.
Phó Tư Diệp cũng đứng trên ghế sofa, làm ra vẻ nghiêm trọng, bắt chước: “Tiểu Mạn, không cần đợi bọn con !”
Tần Đông Lăng và Tôn Thật Phủ cùng bật cười: “Tiểu Diệp, con không được gọi mẹ như thế, coi chừng mẹ đánh đòn đấy!”
Đánh đòn? Đôi mắt Phó Tư Diệp láo liên, nhanh chóng che miệng, xoay người, giả vờ vô tội thích thú dán mắt vào màn hình TV.
Cho đến khi Khương Du Mạn ăn xong, hai ông cháu vẫn ngồi trên sofa, một người xem TV, một người xem tài liệu, không hề có ý định vào ăn sáng.
Vốn dĩ Khương Du Mạn định để con trai chơi thêm một chút, nhưng nhìn tình hình này, cô nghĩ tốt nhất vẫn nên gửi thằng bé đến nhà trẻ quân khu càng sớm càng tốt.
Phó Tư Diệp bất chợt cảm thấy sau lưng lành lạnh, quay đầu nhìn trộm một cái. May quá, mẹ không nhìn bên này.
Thở phào nhẹ nhõm, cậu bé quay lại nhìn TV, rồi bỗng reo lên đầy phấn khích: “Dì Cao Phi!”
Khương Du Mạn quay đầu lại, Cao Phi đang đứng ở cửa mang theo một đống đồ đạc, trông có vẻ đang định gõ cửa.
“Tiểu Diệp tinh mắt thật, dì còn chưa kịp gõ cửa đã bị cháu phát hiện rồi.”
“Mau vào đây ngồi,” Khương Du Mạn mời cô vào nhà, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993583/chuong-649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.