Tần Đông Lăng nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt sâu sắc: "Chuyện này, e là có liên quan đến chú Trác của con."
Trước đây, gặp phải những chuyện như thế này, Trác Chính ủy nhất định sẽ tự mình điều tra xử lý. Nhưng lần này, hễ cứ liên quan đến Điền Mẫn Tĩnh là ông lại có vẻ dung túng, không hiểu vì lý do gì. Hành động này hoàn toàn không hợp lẽ thường.
"Về chuyện xe hôm nay, ba biết con bị oan ức. Chuyện này, ba sẽ tự mình đi nói với chú Trác." Tần Đông Lăng dừng một chút, bổ sung.
Đây là ý muốn đích thân đến gặp để trực tiếp nhắc nhở Trác Chính ủy.
Khương Du Mạn gật đầu. Thật ra, nhìn thái độ của Đoàn trưởng Phàn lúc đó, cô đoán sau này chuyện tương tự cũng khó mà xảy ra nữa. Nhưng nếu Trác Chính ủy biết được hành động này của con dâu, ông ấy dạy dỗ một phen thì hiệu quả chắc chắn sẽ tốt hơn.
Tần Đông Lăng là người nói được làm được, hơn nữa hiện tại Khương Du Mạn và gia đình nhỏ của cô chính là vảy ngược của ông, nếu họ không làm gì sai ai cũng không được động đến, đặc biệt là Khương Du Mạn. Về đến nhà chưa được bao lâu, ông liền thẳng tiến sang nhà họ Trác.
Điền Mẫn Tĩnh vừa từ nhà mẹ đẻ về, bước vào phòng, cô ta đã thấy Trác Thanh Hoài ngồi trên giường.
Vừa nhìn thấy vợ, hắn liền chất vấn, giọng điệu có phần nóng nảy: "Hôm nay có phải cô đã nhờ tài xế đưa cô về, rồi bắt người ta chờ ở cổng không?"
Điền Mẫn Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993575/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.