Khương Du Mạn đến nhà, Phó Cảnh Thần vẫn chưa trở về, nhưng Cao Phi rất nhanh đã tới.
Cô hiển nhiên đã nghe Viện trưởng Cao nói qua chút chuyện, liền đi thẳng vào vấn đề: "Đã điều tra ra cái người đáng giận đó là ai chưa?"
Khương Du Mạn lắc đầu, giọng hơi trầm xuống: "Vẫn đang điều tra, có lẽ ngày mai sẽ có kết quả."
Ánh mắt Cao Phi lướt nhanh, dựa theo cô ấy mà nói, chuyện này căn bản không cần phải tra. Ai coi vị trí lĩnh xướng của đoàn văn công như miếng bánh thơm ngon, người đó chính là kẻ đáng ngờ nhất.
Nhưng trớ trêu thay, Điền Mẫn Tĩnh lại là người nhà của Chính ủy Trác. Chừng nào sự thật chưa sáng tỏ, vì nể nang mối quan hệ này, người ta chỉ dám nói đi nói lại việc Trương Tố Mai chịu thiệt thòi biết bao.
Cao Phi vốn tính thẳng thắn, gan lớn hơn, còn lẩm bẩm một câu: "Chính ủy bị vướng vào cô ta, đúng là xui xẻo thật."
Khương Du Mạn rất đồng tình với suy nghĩ này. Trong ba cô con dâu, hóa ra lại chỉ có Trương Nhạc Đình, người đã bị ép vào thế phải lựa chọn ly hôn là tháo vát, hiền hậu nhất.
Hai người trò chuyện thêm một lúc lâu nữa, cho đến khi Tần Đông Lăng và Phó Cảnh Thần về đến nhà, Cao Phi mới chào tạm biệt.
Tất nhiên, hai người đàn ông không thắc mắc về sự có mặt của Cao Phi, bởi lẽ mối quan hệ thân thiết giữa cô ấy và Khương Du Mạn không phải mới ngày một ngày hai. Cao Phi vừa đi, cả nhà liền ngồi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993572/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.