“Không để tâm chỗ nào, là do phụ nữ các bà đòi hỏi cao quá thôi. Tôi thấy Thanh Hoài là một người rể tốt đấy chứ.” Ba Điền rất vừa lòng, đặc biệt là với gia thế nhà họ Trác.
Chồng đã nói vậy, dù trong lòng còn nhiều nghi ngờ, mẹ Điền cũng chỉ có thể nuốt xuống, tự an ủi mình: Có lẽ là do việc kết hôn quá nhiều, thái độ hơi không tốt cũng là điều dễ hiểu.
Trong lúc miên man suy nghĩ, ngày hôm sau nhanh chóng đến.
Trác Thanh Hoài đến đón dâu từ sáng sớm. Hắn mặc quân phục chỉnh tề, trước ngực cài một đóa hoa hồng to, trông tinh thần phấn chấn.
Điền Mẫn Tĩnh trang phục cũng không kém, cố ý tết tóc, trông kiều diễm, xinh đẹp. Khi cô ta được cõng ra khỏi nhà, mọi người đều hò reo ầm ĩ.
“Cô dâu quả thật xinh đẹp quá đi.”
“Còn gì nữa! Trước kia lúc con gái Tổng Tham Mưu Trưởng chưa về, Điền Mẫn Tĩnh chính là nữ đồng chí xinh đẹp nhất đại viện ta đấy.”
“Thanh Hoài vẫn là người có phúc khí, trai tài gái sắc, nhìn xứng đôi quá!”
“…”
Tiếng bàn tán bị nhấn chìm trong tiếng huyên náo. Đến nhà họ Trác, mọi người vui vẻ ngồi vào chỗ.
Tần Đông Lăng và vợ chồng Phó Vọng Sơn cũng đến, hai nhà ngồi ở bàn cạnh bàn chính.
Hai tân nhân theo lễ nghĩa dâng trà cho trưởng bối. Trên đài, Chính ủy Trác đã dẹp bỏ vẻ nặng nề mấy ngày trước, mặt mày rạng rỡ vui mừng.
Nghe Điền Mẫn Tĩnh đổi giọng gọi mình là “Ba”, ông vui vẻ tặng một bao lì xì thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993554/chuong-620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.