“Bây giờ phát hiện ra cũng chưa muộn.” Khương Du Mạn nói: “Chờ Chính ủy Trác điều tra rõ ngọn ngành, An Hiểu không thoát khỏi sự trừng phạt mà cô ta đáng phải nhận.”
Cao Phi dùng sức gật đầu.
Giờ này khắc này, tại nhà họ Trác.
Con dâu cả nhà họ Trác không đưa các con về, mà tự mình thu xếp đồ đạc và thuê người dọn xuống lầu. Chính ủy Trác ngồi trên ghế sô pha thở ngắn than dài, nhưng không còn mặt mũi nào để ngăn cản con dâu.
“Ba, con xin phép đi trước.” Mấy bao hành lý lớn được khuân ra ngoài cửa, Trương Nhạc Đình nói với Chính ủy Trác.
“Nhạc Đình… tất cả đều tại thằng khốn nạn Trác Vân Khởi đó đã phụ lòng con.” Nhắc đến chuyện này, Chính ủy Trác xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng. “Ba không còn mặt mũi nào mà nói lời giữ con lại, chỉ là Bảo Bảo và các cháu…”
Nói đến cháu nội, trong mắt Chính ủy Trác đầy sự luyến tiếc. Người có tuổi luôn mong gia đình hòa thuận, con cháu quây quần bên gối. Chuyện Nghê Vi còn chưa lắng xuống, nay con dâu cả lại đòi dắt cháu trai cháu gái rời nhà.
“Các cháu vẫn là con cháu nhà họ Trác,” Trương Nhạc Đình gượng cười, “Ba, con sẽ thường xuyên đưa bọn nhỏ về thăm ba.”
“Được, được.” Ngoài chữ này ra, Chính ủy Trác không tìm được lời nào khác để nói.
Ông định đứng dậy lấy chút đồ đạc cho con dâu mang đi, thì Trác Vân Khởi xuất hiện ở cửa cầu thang.
Trương Ngọc Dung nhìn thấy hắn, thần sắc lập tức lạnh đi, cô quay người rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993540/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.