Mặc dù vậy, Hứa Thanh vẫn nghi ngờ: “Anh và ông ta từ xưa đã không hợp nhau, dù ông ta có gặp chuyện thật, ông ta cũng sẽ không để anh biết, sợ bị anh cười chê?”
“Cũng phải,” Quý Phương Thư thở dài, “Em cũng không ngờ, đứa cháu ngoại này của anh lại có gan lớn đến vậy.”
Hứa Thanh lạnh nhạt nói: “Giống hệt mẹ nó.”
Năm xưa, Hứa Mi đã chống đối hôn sự do gia đình sắp đặt, nhất quyết dây dưa với người đàn ông. Giờ đây, Khương Du Mạn đã có chồng có con, vừa lên Kinh thành đã ‘quên gốc’, thậm chí bị dèm pha lên tận mặt báo!
Nếu trước kia, ông ta còn muốn nhận lại Khương Du Mạn vì nể mặt nhà họ Phó, thì giờ đây, ông ta chỉ muốn phủi sạch mọi quan hệ với Khương Du Mạn.
“Vậy rốt cuộc em có nên gọi điện không?” Quý Phương Thư có chút do dự, “Phó Cảnh Thần ... không nhất thiết sẽ ly hôn với cô ta, đúng không?”
“Đừng gọi vội.” Hứa Thanh ngăn lại, “Nếu cuối cùng nó thật sự ly hôn, chuyện nó là con gái nhà họ Hứa mà bị lộ ra, chúng ta còn mặt mũi nào nữa?”
Nghe qua thấy cũng có lý, Quý Phương Thư quyết đoán buông ống nghe điện thoại xuống.
Cuộc trò chuyện của hai vợ chồng vừa kết thúc đã thấy Hứa lão gia tử từ viện điều dưỡng trở về.
Hứa Thanh vốn rất kính trọng cha mình, liền đem chuyện này kể lại.
“Con làm rất đúng,” Hứa lão gia tử có cùng quan điểm với Hứa Thanh, “Nước ở Kinh thành sâu lắm, chọc phải phiền phức bên đó, nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993445/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.