“Cô nói đúng,” Tô Văn Tranh nhướng mày: “Dù sao báo chí đăng lên rồi, chân tướng sẽ rõ ràng. Đến lúc đó, ai bị oan, ai đổ tiếng xấu, chỉ cần nhìn là biết ngay.”
Khuông đoàn trưởng lòng rối như tơ vò, miễn cưỡng đáp lời vài câu rồi vội vã đi bệnh viện.
Những người khác trong Đoàn Chiến kỳ cũng nhanh chóng đi theo.
Rõ ràng, họ hoàn toàn không còn vẻ bình tĩnh như lúc trước, quyết định phải đến bệnh viện túc trực Hách Dạng, chờ cô ta tỉnh lại thì hỏi rõ mọi chuyện.
Họ vừa đi, văn phòng lập tức trở nên yên tĩnh.
Trang Uyển Bạch và Dương Vận hỏi về tình hình tiếp theo, Tô Văn Tranh kể lại tỉ mỉ cho họ.
“Cái cô Hách Dạng này thật đáng ghét, bản thân không có tài, viết kịch bản không bằng Du Mạn, lại còn bày mưu tính kế đi đường ngang ngõ tắt.” Dương Vận lẩm bẩm xong, lại nghĩ đến điều gì đó, mắt lóe lên: “Nếu thật sự phải ra Tòa án Quân sự, vậy thì hội diễn lần này của Tổng Quân khu…”
Trang Uyển Bạch hiểu cô ấy muốn hỏi gì, ánh mắt sáng rực. Cả hai đồng thời nhìn về phía Tô Văn Tranh, nín thở chờ đợi.
“Hẳn là chúng ta rồi,” Tô Văn Tranh thản nhiên nói.
Ban đầu còn có sự cạnh tranh, nhưng ở đời, gieo gió thì gặt bão, Đoàn Chiến kỳ có một kẻ ngu ngốc như vậy, bị loại cũng là lẽ tất nhiên.
Thấy hai cấp dưới lộ rõ vẻ vui mừng, Tô Văn Tranh nhắc nhở thêm: “Nhưng dù là vậy, chúng ta cũng phải huấn luyện thật tốt, không thể để người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4993438/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.