Khương Du Mạn vừa nghĩ đến đó, bên tai bỗng vang lên một giọng nói: “Ngụy Tình, cậu có nghe nói gì về Tổng Tham mưu trưởng không? Tớ cảm giác ông ấy có vẻ là người rất ghê gớm.”
Nếu không phải xác nhận người nói là Văn Yến, Khương Du Mạn đã tưởng rằng những điều mình vừa nghĩ trong lòng đã bị nói to ra mất rồi.
“Ông ấy là một vị quan siêu cấp lớn đấy.” Ngụy Tình nhìn quanh, rồi hạ giọng thì thầm: “Hơn nữa tớ nghe ông nội tớ kể, Tổng Tham mưu trưởng là một đại anh hùng.”
“Đại anh hùng ư?” Vừa nghe lời này, mấy nữ chiến sĩ xung quanh đều trở nên hăng hái: “Ngụy Tình, cậu kể cho bọn tớ nghe đi, bọn tớ chưa được nghe bao giờ.”
Sau Hội diễn, thân phận của Ngụy Tình không còn giấu được nữa. Mọi người đều biết cô là cháu gái của một vị lãnh đạo cấp cao trong quân khu. Nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến tình cảm đồng đội của họ. Thậm chí, trong nội bộ, họ còn hay trêu gọi cô là “Đại tiểu thư”. Hiện tại, chỉ có cô là người nắm rõ thông tin về Tổng Tham mưu trưởng.
Khương Du Mạn cũng nghiêng đầu lắng nghe.
“Các cậu chưa nghe cũng phải thôi,” Ngụy Tình nói, “Trước đây ông ấy luôn ở vùng biên, đã lâu lắm rồi không trở về. Lần này về là vì cần chữa bệnh.”
Chữa bệnh? Các nữ binh vội vàng hỏi tiếp: “Bệnh gì thế?”
“Cái này thì tớ làm sao biết được,” Ngụy Tình bó tay, “Tớ cũng chỉ tình cờ nghe ông nội và bố tớ nói chuyện thôi.”
Chủ đề đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944674/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.