Không lâu sau, Sở Duyên Long với vẻ mặt tang thương, mệt mỏi đã trở về.
Vừa bước vào sân, những người khác trong nhà lập tức trố mắt kinh ngạc. Hứa Nhã Quân càng thêm hoảng hốt, lao đến bên chồng: “Lão Sở, cuối cùng anh cũng về rồi! Cổng nhà mình bị dán niêm phong, anh nói phải làm sao bây giờ?”
Bình thường bà ta luôn thích khoác thêm chiếc khăn choàng, nhưng lúc này quá hoang mang, chiếc khăn trên khuỷu tay rối bời, chẳng còn chút vẻ thanh lịch nào nữa.
“Bị cách chức, hạ phóng.” Sở Duyên Long đã không còn vẻ uy nghiêm như trước, thần sắc tê dại.
Từ ngày trở về từ nhà họ Phó, ông ta đã luôn lo lắng. Cuối cùng, ngày này vẫn cứ đến.
Hứa Nhã Quân ngã phịch xuống đất.
“Ba đâu? Ba không nói gì sao?” Bà ta như vớ được cọng rơm cứu mạng, ngước nhìn Sở Duyên Long.
“Chuyện này là do người bên Tổng bộ Kinh thành đích thân hỏi tới, ba có thể nói gì chứ? Ông ấy đã ở viện điều dưỡng bao nhiêu năm rồi.”
Sở Duyên Long vừa nghĩ đến tốc độ chớp nhoáng mà vụ án của họ bị kết thúc, liền cảm thấy nó có liên quan đến người đàn ông kia. Ban đầu, ông ta còn phẫn nộ, nhưng khi sự việc không còn đường cứu vãn, ông ta lại trở nên bình tĩnh một cách kỳ lạ.
Bị cách chức và hạ phóng, là do chính ông ta gây ra. Nhưng hồ sơ của Hứa Mi ở xí nghiệp dệt, Tần Đông Lăng đời này đừng hòng có được! Chờ đối phương phát hiện Hứa Mi đã không còn trên đời, lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944662/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.