“Vì bản thân nó đã không có hồn văn.” Đoàn Văn công trực thuộc Tổng Chính trị Bộ, là đội ngũ tinh nhuệ thực sự. Bà đã xem qua đủ loại kịch bản hay, không cảm 《Đi tới 》 có gì là kinh thiên động địa. Đặc biệt lần này, lại còn phát hiện Văn Tâm đạo nhái kịch bản của người khác, kéo theo những kịch bản cô ta viết sau này lại càng không thể coi trọng. Bà thậm chí còn bắt đầu hoài nghi cả độ xác thực của vở 《Đi tới 》.
Chẳng qua, Văn Tâm nhất quyết không chịu thừa nhận, trước mắt cũng không có bất kỳ chứng cứ nào, nên bà không tiện kết luận. Rốt cuộc, có một số người cả đời cũng chỉ viết được ra một kịch bản lợi hại mà thôi.
Nghĩ đến đây, Cảnh Chủ nhiệm ném hết những ý nghĩ thừa thãi ra khỏi đầu, Bà dặn dò: “Trang báo sắp tới, thiết kế lại một chút, đưa tình huống của Văn Tâm lên.”
“Vâng ạ.” Trợ lý gật đầu, vội vã đi ra ngoài. Cảnh Chủ nhiệm còn lại cầm kịch bản chuẩn bị đứng dậy, Bà định về nhà nghiên cứu kỹ lưỡng vở 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》 này. Theo Bà thấy, trình độ viết lách tổng thể của vị biên kịch này vẫn còn không gian để nâng cao. Nhưng cái hồn văn xuyên suốt từ đầu đến cuối kịch bản, đó chính là điểm mà họ cần phải học hỏi.
Vừa nghĩ những điều này, bà vừa bước đi, rất nhanh đã ra đến cổng lớn của Chính trị Bộ. Khi đi ngang qua phòng nhận phát thư, bà vừa vặn thấy nhân viên phát thư đặt một phong thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944630/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.