Phó Cảnh Thần không nhúc nhích, dùng hành động thể hiện "cự tuyệt".
Thấy vậy, Nguỵ Lưu Cương cũng không giận.
Ai bảo Phó Cảnh Thần là con mắt của ông đâu?
Ông ném quân cờ vào hộp, ung dung nói: “Thôi được, không miễn cưỡng cậu. Nói đi, lần này có chuyện gì?”
“Lần trước ngài nói muốn kế hoạch huấn luyện.” Phó Cảnh Thần đưa một tờ giấy qua.
Nguỵ Lưu Cương nghi ngờ liếc Phó Cảnh Thần một cái, thật hay giả? Ông nói lâu như vậy mà Phó Cảnh Thần có viết đâu, chẳng lẽ là đến trêu chọc ông ?
Nghĩ đến đây, ông vội vàng cầm lấy xem qua.
Vừa xem, hai mắt ông đã trợn tròn.
Trên tờ giấy ghi lại chi tiết các yếu lĩnh huấn luyện bắn súng và thể lực, gần như là nội dung huấn luyện thường ngày của Doanh Thần Phong.
Thật sự không phải lừa ông !
Hoàn hồn lại, nhìn phần kế hoạch này, Nguỵ Lưu Cương như thể đã nhìn thấy được tương lai vàng son của toàn bộ Sư đoàn 22.
Ông hớn hở đi vòng ra sau bàn, vỗ vỗ vai Phó Cảnh Thần, “Làm tốt lắm! Tôi đã bảo cậu tổng kết lại từ lâu rồi, cuối cùng cũng chịu viết ra đấy!”
Lúc trước còn không chịu viết, là vì lên Đoàn trưởng nên vui quá, cuối cùng cũng viết rồi?
“Nếu thấy cường độ quá cao, tôi còn có thể viết thêm một phần huấn luyện tăng cường thể lực cơ bản nữa.” Đối mặt với Nguỵ Lưu Cương đang mừng rỡ như điên, Phó Cảnh Thần lại bổ sung thêm một câu.
“Viết! Nhất định phải viết!” Nguỵ Lưu Cương phấn khích không thôi, đi đi lại lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944618/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.