Khương Du Mạn vỗ vỗ lưng con, thấy cậu bé không có dấu hiệu muốn khóc, cô mới xoay người đi về.
Nhưng hướng đi lại không phải về khu nhà gia đình, mà là quay lại tòa nhà văn phòng Đoàn Văn công.
Đến văn phòng Đoàn trưởng Tô, cô thấy cửa vẫn đang mở hé.
Cô không vào thẳng mà gõ cửa theo phép tắc.
"Mời vào."
Đoàn trưởng Tô ngẩng đầu thấy là cô, có chút kinh ngạc, "Đồng chí Khương Du Mạn, còn có chuyện gì sao?"
Bà quả thật có giao tình với nhà họ Phó, nhưng không bao gồm cô con dâu mới về sau này, nên cách xưng hô rất khách sáo.
Khương Du Mạn không để ý, đi thẳng vào vấn đề, "Đoàn trưởng Tô, cháu đến đây là muốn hỏi, kịch bản ca vũ kịch cho hội diễn của Đoàn Văn công đã chốt chưa ạ?"
Đoàn trưởng Tô đang vì chuyện kịch bản mà đau đầu, nghe Khương Du Mạn nhắc tới, theo bản năng ngước mắt lên.
Trong ánh mắt đối diện, mang theo sự xem xét và đ.á.n.h giá.
Thấy Khương Du Mạn thần sắc bình thản, bà mới mở lời, "Tại sao cô lại hỏi như thế?"
"Bởi vì cháu muốn tranh thủ một cơ hội." Khương Du Mạn nói vô cùng thẳng thắn.
Đều là người thông minh, lời đã nói đến nước này, Đoàn trưởng Tô còn gì không hiểu?
Bà đứng dậy từ sau bàn, đóng cửa văn phòng lại, lúc này mới hỏi: "Ý cô là, cô có kịch bản ca vũ kịch?"
"Đúng vậy." Khương Du Mạn gật đầu.
Đoàn trưởng Tô cảm thấy mình đang bị ảo giác, nếu không sao bà lại nghe thấy đối phương nói có kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4944495/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.