"Được rồi," Phó Cảnh Thần nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm, dịu dàng: "Không ngủ thì mình làm việc khác đi."
Khương Du Mạn nghe vậy, lập tức bày ra vẻ mặt yếu ớt: "Ngày mai em còn phải đến trường, anh đừng có giở trò bậy bạ gì đấy!"
"Sẽ nhẹ nhàng thôi."
"..."
Mãi đến sau nửa đêm, mọi chuyện mới chịu dừng lại.
Khương Du Mạn thấy khát khô cả cổ, người lại khó chịu ê ẩm. Phó Cảnh Thần liền chịu khó đi xuống bếp nấu nước nóng cho cô.
Anh đang loay hoay thêm củi vào bếp lò thì cánh cửa phòng bếp đột ngột bị đẩy ra.
Phó Cảnh Thần ngước mắt nhìn về phía cửa, vừa khéo bắt gặp Diêu Chấn Giang thò đầu vào.
Bên này, Diêu Chấn Giang cũng nhận ra người bên trong chính là Thần ca. Trong khoảnh khắc, hắn còn tưởng mình nhìn nhầm, vội dụi dụi mắt rồi mới dám mở miệng: "Thần ca, sao khuya thế này anh còn ở bếp nấu nước vậy?"
Nhà Diêu Chấn Giang vừa cãi vã gần hết nửa đêm vì chuyện của Diêu Tư Manh, thật khó khăn lắm mới yên ắng trở lại. Đợi mọi người ngủ hết, hắn mới rón rén đi ra, định qua Phó gia tìm Thần ca bàn bạc chuyện. Đi ngang qua phòng bếp thấy bên trong sáng đèn, hắn còn tưởng là cháy nhà cơ.
Phó Cảnh Thần dĩ nhiên sẽ không nói thật, nhưng tâm trạng anh đang rất tốt, khóe môi cong lên, anh khéo léo chuyển hướng câu chuyện: "Cậu đến đây có việc?"
Đã khuya thế này rồi, Diêu Chấn Giang không chịu yên ổn ở nhà mà lại chạy ra, chắc chắn là có chuyện cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4915171/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.