Chờ đến khi tan tầm, mọi người trong xóm lục tục trở về nhà, Diêu Chấn Giang liền vội vàng chạy sang Phó gia.
“Chấn Giang đấy à, cháu qua đây có chuyện gì thế?” Phó Vọng Sơn nhìn hắn có vẻ bối rối, liền thắc mắc.
Phó Cảnh Thần đang rửa bát bên cạnh cũng ngước đầu lên nhìn. Đôi mắt anh sắc bén, nhìn hắn đầy dò xét.
Diêu Chấn Giang cố nén vẻ lo lắng, nói thẳng: “Sơn thúc, Thần ca, cháu có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với hai người.”
Phó Vọng Sơn và Phó Cảnh Thần nhìn nhau một cái, thấy bộ dạng hắn có vẻ nghiêm trọng, liền mời hắn vào trong.
Lúc họ bàn chuyện, Khương Du Mạn đang ở căn phòng khác, tránh mặt không theo vào.
Chờ Diêu Chấn Giang đi khuất, Khương Du Mạn mới đi ra.
Phó Cảnh Thần lại đang trải lại giường chiếu.
Nhìn anh làm việc, Khương Du Mạn không khỏi cảm thán, người nam nhân này, đến cả động tác sắp xếp chăn màn nhìn cũng đẹp mắt là sao ???
Khương Du Mạn đứng một bên ngắm nhìn một lát rồi mới mở miệng hỏi: “Vừa rồi đồng chí Diêu đến bàn bạc chuyện gì thế anh?”
Phó Cảnh Thần không hề có ý qua loa với cô. Thấy đã đóng cửa cẩn thận, anh liền hạ giọng kể lại mọi chuyện.
“Cái gì? Thật sự là Linh Chi ư?” Khương Du Mạn cơ hồ hoài nghi chính mình xuất hiện ảo giác.
Đóa Linh Chi này, cô biết !
Trong nguyên tác, Diêu Tư Manh sau khi thi đậu giáo viên không lâu đã tìm thấy một đóa linh chi to tướng trong núi. Đóa linh chi đó sau này bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4915154/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.