Phó Cảnh Thần quay đầu lại, nhìn em gái bình thản nói : “Dài dòng.”
Dứt lời, anh bước ra cửa để lại một Phó Hải Đường còn đang ngơ ngác.
Đi ra khỏi nhà một đoạn khá xa, Khương Du Mạn mới quay sang, véo nhẹ vào hông Phó Cảnh Thần: “Đều tại anh!”
“Lần sau còn như thế nữa, cho anh ngủ dưới đất!”
Ánh mắt Phó Cảnh Thần tối sầm lại, giọng nói trầm thấp: “Cái giường ấy… quả thật nên thay rồi.”
Khương Du Mạn:"..."
“Anh là cầm thú à?”
Cô không nhịn được cúi đầu nhìn mình. Dù thừa nhận có được vẻ ngoài mỹ nhân, nhưng dù sao cô đang ở giai đoạn cuối thai kỳ, cơ thể sưng phù. Vậy mà Phó Cảnh Thần vẫn cứ…
Thôi, dừng dừng dừng !
Đang nói chuyện, hai người đã tới chỗ cối xay đá.
Xe lừa đã đợi sẵn, nhìn từ xa, trên xe còn có ba người. Tới gần mới nhận ra, đó là Diêu Tư Manh, Diêu An Quốc và Phương Tích Văn.
Diêu An Quốc thì cô biết, lần này đi mua nông dược, là Đội trưởng cùng Phó Cảnh Thần cùng đi. Chủ yếu là vì Phó Cảnh Thần lập công lớn khi đ.á.n.h được lợn rừng, nên Diêu An Quốc rất tín nhiệm.
Diêu Tư Manh có thể đi theo, chắc cũng giống cô, muốn đi xã mua ít đồ vật. Còn Phương Tích Văn, trong sách cô ta và Diêu Tư Manh quan hệ rất tốt, chắc là hai người rủ nhau đi cùng.
Ba người nhìn thấy Khương Du Mạn cũng khá bất ngờ, nhưng Diêu An Quốc không nói gì thêm. Bản thân ông cũng đưa theo hai người, Phó Cảnh Thần đưa theo một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4915118/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.