“Chuyện gì thế?” Con dâu thứ ba nhà họ Diêu nhìn cô. Cô ấy thầm nghĩ, không trách chồng Khương Du Mạn lại che chở vợ này đến thế, Khương Du Mạn quả thực là quá đệp.
“Ở đội mình có ai biết may quần áo không chị?” Khương Du Mạn có vẻ hơi ngượng nghịu, “Em không biết may, nên muốn tìm người giúp đỡ.”
Con dâu thứ ba nhà họ Diêu sững người: “Chị biết may đây, còn có cả máy may nữa. Nhưng mà…” Bụng cô ấy đã to thế này, may vá cũng không tiện.
“Thật là trùng hợp quá chị ạ! Chị xem chị có làm được không? Người khác em cũng không yên tâm, nhưng chị thẳng tính như thế này em tin tưởng lắm.” Khương Du Mạn nói thẳng thắn: “Em biết may vá thì không thoải mái, nếu chị đồng ý giúp, em xin gửi chị hai cân trứng gà và một cân đường đỏ làm quà cảm ơn.”
Cô biết chỉ dựa vào vài câu nói chuyện phiếm vừa rồi thì chưa đủ thân tình để nhờ vả, nhưng trong thời buổi vật tư thiếu thốn này, trứng gà là đồ bổ được công nhận, còn đường đỏ thì quý như vàng. Hai cân trứng gà và một cân đường đỏ là một sự cám dỗ không nhỏ. Thời đó, rất nhiều phụ nữ lúc ở cữ đều phải dựa vào nước đường đỏ với trứng gà để bồi bổ cơ thể.
“…Thế em muốn may quần áo gì?” Quả nhiên, con dâu thứ ba nhà họ Diêu chần chừ một lát rồi mở lời.
Nghe thấy cô ấy đã có ý xuôi xuôi, Khương Du Mạn liền vào nhà lấy ra số vải đã chuẩn bị sẵn. Đồng thời, cô cũng mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-doc-ac-cua-dai-lao-duoc-ca-nha-cung-chieu/4915092/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.