Sau khi chụp ảnh xong, hẹn rõ thời gian lấy ảnh thì Phương Kiếm Bình liền dẫn Trương Tiểu Phương trở về.
Việc tắm rửa đã chậm trễ khá nhiều thời gian, cho nên khi trở về thôn thì đã có rất nhiều nhà ăn cơm rồi.
Trương Tiểu Phương nhìn thấy có một thanh niên trí thức đang bưng bát đi ra: “Chạy mau!”
Rồi túm lấy cánh tay của Phương Kiếm Bình vội vã chạy về nhà.
Phương Kiếm Bình vội vàng nói: “Chậm một chút!”
“Không thể chậm được. Bà nội của tôi chắc chắn đã ở nhà chúng ta rồi.”
Phương Kiếm Bình nghe được hai chữ “chúng ta” thì bước chân của anh hơi dừng lại một chút. Ngay sau đó liền bị cô kéo đến mức hơi lảo đảo. Phương Kiếm Bình không khỏi quay sang nhìn về phía cô, sức lực lớn đến vậy sao? Trương Tiểu Phương dừng lại: “Anh sao vậy?”
Phương Kiếm Bình không thể nói rằng, anh biết sức lực của cô rất lớn, cũng biết tối hôm qua là cô khiêng anh trở về, nhưng mà anh không ngờ rằng sức lực của cô lại lớn tới cỡ này. Anh chỉ tạm dừng một chút mà cô đã suýt kéo anh ngã rồi.
“Tôi cảm thấy chúng ta trước hết nên nghĩ về việc nếu bà nội của cô thực sự đã ở nhà của chúng ta thì nên làm cái gì bây giờ.”
Trương Tiểu Phương hơi khó hiểu: “Còn phải suy nghĩ gì nữa?”
Phương Kiếm Bình bị hỏi nghẹn, suy nghĩ một lúc rồi nói: “Đương nhiên, nếu không sau khi trở về thấy bà ấy thì sẽ nói như thế nào?”
“Nói gì?” Trương Tiểu Phương không hiểu.
Phương Kiếm Bình bị hỏi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh-truyen-nien-dai/4104739/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.