Trương Tiểu Phương sửng sốt, cảm nhận được sự tiếp xúc của ngón tay trên da đầu, không khỏi nuốt nước bọt rồi lắp bắp hỏi: “Chải, chải cái gì?”
“Chải tóc.” Phương Kiếm Bình nhìn lớp dầu trên tóc của cô thì nhịn không được phải nhíu mày: “Nên gội đầu rồi, sau khi ăn cơm tối xong thì đun nước để gội đầu đi, gội xong là có thể chải đầu.”
Trương Tiểu Phương không nhịn được chớp chớp mắt, không giống như đang nằm mơ, liền vươn tay nhéo nhẹ bản thân một cái, ôi mẹ ơi, thật là đau!
Tất cả điều này là sự thật à? Mẹ kiếp!
Chuyện này ai mà chịu được?
Khó trách nguyên chủ thích anh như vậy.
Phương Kiếm Bình cuối cùng thì có biết bản thân đang làm cái gì không?
Anh biết rõ.
Nếu đổi thành người phụ nữ khác thì Phương Kiếm Bình cũng không dám làm như vậy.
Ở trong lòng của anh thì Trương Tiểu Phương chỉ là một đứa trẻ có tâm trí chưa trưởng thành mà thôi.
Một đứa trẻ không có giới tính ở trong mắt của anh.
“Tôi không biết tết hai bím tóc, tóc của cô cứ luôn chạy sang phía bên kia, chúng ta tết một bím tóc thôi, được không?”
Trương Tiểu Phương lấy lại tinh thần, gật đầu liên tục: “Ôi ---- Đau, đau, đau…”
“Tóc của cô ở trong tay tôi, cô gật đầu xuống thì không đau mới là lạ.”
Trương Tiểu Phương nói thầm trong lòng, còn không phải là lỗi của anh sao?
“Nhưng mà anh khiến tôi bị đau.”
Phương Kiếm Bình cảm thấy bản thân không thể tranh cãi với cô: “Tôi sai hả?”
“Xin lỗi thì ai chẳng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chinh-truyen-nien-dai/4104712/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.