Son kem mới mẻ xuất hiện đã thu hút được rất nhiều sự chú ý, không chỉ doanh số tiêu thụ của son môi Uyển Hề chịu ảnh hưởng, doanh số của son môi Mỹ Lệ Bài lại giảm một nửa, lúc trước thương nhân mua hàng hoá đi phía nam, cũng đột nhiên quyết định lại mua thêm một đơn son kem bốn màu Uyển Hề.
Giá cả của Son môi Mỹ Lệ Bài bị ép xuống quá thấp, không gian lợi nhuận có hạn, hiệu quả trên môi chênh lệch rất lớn khi so sánh với son môi Uyển Hề, không dễ chịu chút nào, dùng mấy ngày khiến đôi môi trở nên vô cùng nghiêm trọng, thậm chí da môi còn bị khô nứt nẻ, có không ít người tham rẻ mua về nhà sau khi dùng vài ngày, nhìn lại người khác mua son môi Uyển Hề, cũng không biết nên cảm thấy như thế nào nữa.
—— hàng hóa nhà này không tốt.
“Son môi Mỹ Lệ Bài dùng không tốt với môi, cậu xem tớ này da môi cũng đều khô hết rồi.”
“Lúc trước tớ dùng Uyển Hề, căn bản là không bị như vậy.”
“Son môi Mỹ Lệ Bài bị dính vào miệng cũng rất đắng.”
“Sau khi thoa lên môi cũng không giữ được màu, sau một lúc đã trở nên rất khó coi a, tại sao lại bị phai màu thành như vậy chứ.”
“Cậu nhìn môi tớ này, còn có thể nhìn được sao!?”
……
Doanh số và danh tiếng của Son môi Mỹ Lệ Bài chính thức xuống dốc, có vài người thậm chí còn ngại nói mình đang dùng Son môi Mỹ Lệ Bài.
Sau khi người thương nhân kia nhìn thấy các loại tin tức này, sợ sau này không bán được hàng, dứt khoát cũng không nhập hàng của Mỹ Lệ Bài nữa, dẫn theo một đám chạy đi mua son kem.
Lúc này cái gì kinh tế pháp tắc đều không có quy định, cũng không ký kết cái gì mà hiệp ước mua bán, nói mua liền mua, nói không mua thì vẫy mông chạy đi, những thương nhân chạy khắp nơi như bọn họ, có thể tin được thì cũng lạ.
Người thương nhân kia vốn là muốn mang một đám hàng hoá đi cho vợ anh ta dùng, nếu là Son môi Mỹ Lệ Bài, làm sao anh ta có thể yên tâm đưa cho người nhà sử dụng.
Danh tiếng bên ngoài anh ta có thể không cần, danh tiếng bên quê nhà kia không thể không muốn.
Anh ta cũng không muốn ôm hàng trong tay, cũng không muốn trêu chọc những phiền toái không cần thiết.
Son môi Mỹ Lệ Bài hiện giờ đọng lại một đám hàng hóa, còn ở thương trường đau khổ chống đỡ, chỉ là quầy của bọn họ đã không ai thèm hỏi thăm.
*
Tô Hiểu Mạn nói muốn bỏ tiền ra xây dựng công trình phòng thí nghiệm sản phẩm cũng đang tiến hành, gần đây cô đang vội vàng chạy các loại thủ tục, lựa chọn địa điểm, đầu tiên xây dựng toà nhà lớn để làm phòng nghiên cứu trước, sau đó mới bắt đầu xây dựng ký túc xá công nhân.
Đây cũng là một khoản tiền đầu tư thật lớn ra ngoài, nói ít cũng phải đến hai ba mươi vạn, Tô Hiểu Mạn tính xong hoá đơn, phát hiện tiền mình mới vừa kiếm được có lẽ lại phải bỏ ra hơn phân nửa rồi.
Trương Vân Đào giúp cô tuyển người ở các trường học trong thủ đô, người còn tính là dễ tuyển, Tô Hiểu Mạn bắt đầu tính tiền lương theo doanh số nên tiền lương công tác cao, cũng khoảng hai trăm một tháng, càng là hứa hẹn có phần phòng bảo đảm, cũng đã tuyển được hai mươi người đến đây rôi, đã có thể tạo thành một phòng thí nghiệm lâm thời loại nhỏ.
Trước khi phòng thí nghiệm chưa có cái nghiên cứu nào thành công, Tô Hiểu Mạn sắp xếp phòng thí nghiệm lâm thời ở bên cạnh nhà xưởng son môi, mới đầu nhà xưởng còn không ít đất trống và ký túc xá công nhân, những sinh viên tâm mới vừa tốt nghiệp cao khí ngạo kia đương nhiên không hài lòng với điều kiện công tác như vậy, Tô Hiểu Mạn chỉ có thể cho bọn họ một cái bánh vẽ trước.
“Toà nhà thí nghiệm lớn đang xây dựng, mọi người đừng có gấp.”
Bản vẽ thiết kế toà nhà thí nghiệm lớn và ký túc xá công nhân, là Tô Hiểu Mạn nhờ Tạ Minh Đồ làm giúp, sự nghiệp đồ trang điểm của nhà bọn họ phát triển, vẫn phải dựa vào đại lão phía sau màn này, anh muốn phòng thí nghiệm là bộ dáng gì, phải mua sắm những máy móc gì, thì Tạ lão đại nhà bọn họ là người hiểu rõ nhất.
Vì xây nhà cho mình, Tạ Minh Đồ vốn dĩ có học qua không ít kiến thức về phương diện kiến trúc, lúc này bảo anh thiết kế bản vẽ, đối với anh mà nói cũng coi như không có gì khó cả.
Vợ chồng hai người làm việc tăng ca thêm giờ.
Tô Hiểu Mạn chạy xong tất cả các công việc, lại tuyển thê, cái hai người quản lý là Vương Quyên Quyên và Uông Lưu, tới giúp chính mình phụ trách bố trí công trình phòng thí nghiệm.
Một đám sinh viên mà Trương Vân Đào đưa tới, đã bắt đầu làm việc ở thí nghiệm lâm thời phòng, Tô Hiểu Mạn chủ yếu là để cho bọn họ nghiên cứu phát minh thí nghiệm mấy thứ đồ vật như axit amin, sữa rửa mặt, phấn nền, phấn phủ, cùng với thủy nhũ sương.
Rất nhiều phương án thực nghiệm và ý tưởng, hầu hết đều là Tạ Minh Đồ viết ra, Tô Hiểu Mạn nói cho anh nghe về đồ vật mình muốn, anh lại giả thiết tương quan phương án, bởi vì Tô Hiểu Mạn yêu cầu rõ ràng nên Tạ Minh Đồ và đoàn nghiên cứu phát minh có yêu cầu và mục tiêu chính cá, tất cả mọi việc đều tiến triển vô cùng thuận lợi.
Tạ Minh Đồ phát hiện ra một hạt giống đi đầu tốt ở trong nhóm sinh viên đó, là Trương Mộc Sâm, để cho cậu ta chuyên môn dẫn dắt đoàn nghiên cứu phát minh. Trương Mộc Sâm xuất thân từ một gia đình nông thôn, cậu ta là anh cả, trong khi học đại học, còn phải gánh theo học phí và sinh hoạt phí của mấy đứa em trai em gái trong nhà, cung cấp nuôi dưỡng bọn họ đọc sách, cho nên không muốn đi làm công việc được phân phối, mà là muốn đi vào xã hội xông pha một lần.
Nếu là sản phẩm có thể nghiên cứu phát minh thành công bắt đầu sản xuất, đoàn nghiên cứu của bọn họ có thể được một khoản tiền thưởng rất lớn, chuyện này đối với cậu ta mà nói là vô cùng khích lệ, ở phương diện làm ăn buôn bán cậu ta dốt đặc cán mai, cũng không biết ăn nói giống những người khôn khéo đó, anh ta chỉ biết vùi đầu làm thực nghiệm, mới ra xã hội cũng không tìm thấy công việc thích hợp với mình lại có thể kiếm được nhiều tiền lớn, lúc này vất vả lắm mới có được cơ hội này, nếu cậu ta có thể có được khoản tiền thưởng kia thì gánh nặng trong nhà có thể giảm bớt được hơn phân nửa, cậu ta còn muốn xây một cái cái nhà mới trong thôn cho cha mẹ cậu ta.
Những việc đó đều cần phải kiếm tiền thật nhiều.
Vào dịp tết cậu ta trở về trong thôn, còn phải chịu chế nhạo trào phúng của họ hàng, nói cho dù cậu ta trở thành sinh viên thì thế nào? Sau khi tốt nghiệp làm công việc được phân phối, cùng lắm cũng chỉ được mấy chục khối tiền lương, mà trong thôn đã xuất hiện mấy vạn nguyên hộ.
Người ta cũng chỉ có văn hóa tiểu học, lại có tác dụng hơn nhiều so với cái người sinh viên này, hiện giờ đã xây được nhà mới lại mua tủ lạnh TV……
Trương Mộc Sâm dẫn theo đoàn nghiên cứu phát minh vùi đầu làm việc, Tạ Minh Đồ nắm chắc tiến trình nghiên cứu phát minh, Tô Hiểu Mạn phụ trách chi tiền, cần đến tiền gì, thì gửi báo cáo sang cho cô, chuyện ở phòng thí nghiệm nghiên cứu phát minh bên này kết thúc.
Doanh số của sản phẩm mới son kem cũng bắt đầu quá trình tăng trưởng bùng nổ, đơn giản là có một nữ diễn viên điện ảnh thoa son kem màu sắc rực rỡ chụp ảnh hấp dẫn không ít người noi theo, việc này còn được đăng lên báo chí.
Mục đích ban đầu của bức ảnh màu sắc rực rỡ này là một nhà sản xuất Tivi màu muốn quảng cáo cho sản phẩm của mình, mục đích là vì hấp dẫn người mua sắm Tivi màu, kết quả điểm chú ý mọi người thế mà lại ở —— màu son trên môi nữ diễn viên?
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu trong đó là, hầu hết mọi người còn chưa mua nổi Tivi màu, nhưng son môi mấy đồng tiền có thể bay vào những nhà có hoàn cảnh bình thường được.
Không đi tham gia vào náo nhiệt của cái gì mà Tivi màu kia, thuê một hai người nữ diễn viên cùng thoa son kem thật ra cũng rất được.
Tô Hiểu Mạn đã sớm biết minh tinh có thể quảng cáo hàng hoá, nhưng cô còn chưa kịp quay quảng cáo, đã ngoài ý muốn trải nghiệm loại hiệu quả này trước rồi.
Lúc này Tô Hiểu Mạn đột nhiên có một ý tưởng khác, hiện giờ cô tạm thời còn không đầu tư nổi vào phim truyền, nhưng lại có thể suy xét một quyển tạp chí thời trang trước.
Tạp chí của nhà mình quảng cáo cho sản phẩm của nhà mình, mới có hiệu quả tốt nhất.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]