Hôm nay hai người họ không đến nhà họ Tô, ở nhà cùng nhau ăn mừng năm mới, không có bâc bề trên nào khác chỉ có hai người ở bên nhau, Tô Hiểu Mạn còn châm hai cây nến đỏ, không khí vô cùng lãng mạn, ánh nến chiếu lên khuôn mặt của hai người.
Cho dù chỉ có hai người đón giao thừa cùng nhau nhưng Tô Hiểu Mạn cũng nấu một bàn đầy đủ các món, nào là gà vịt nhà nuôi, nào là cá nhà nuôi, nào là trong nhà….Không đúng, cá này là do Tạ Minh Đồ câu từ trong con sông đóng băng, mùa đông cá vô cùng béo, anh ấy câu được rất nhiều, trong đó còn có một vài con cá con, đã bị Tô Hiểu Mạn đem đi nấu món bánh cá chiên giòn.
Ở giữa bàn ăn còn có một bát canh sủi cảo to, cô múc cho Tạ Minh Đồ một bát, anh ấy húp một ngụm cắn một miếng, phát ra tiếng kêu sì sà sì sụp.
Tô Hiểu Mạn còn gói mấy cái sủi cảo nhân chân gà ngâm ớt cay, khiến cho anh ăn cay muốn chết.
Bà nội gửi tặng một hộp chân gà ngâm ớt cay, ông nội ăn xong còn phải kêu cay.
"Mạn Mạn, lần sau có thể không gói sủi cảo nhân này được không?" Tạ Minh Đồ uống một hớp nước, đôi môi của anh đã bị cay đến sưng vù lên.
Mặc dù anh có thể ăn cay, nhưng không có nghĩa là anh có thể ăn được đồ ăn cay như vậy.
Tô Hiểu Mạn cười bóp mặt anh, nói: "Tâm ý của bà nội, phải có người ăn, anh xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-vo-cua-vai-ac/3531771/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.