Cô hào hứng muốn thử ngay cho Lục Chính Đình, nhưng tự nhắc mình không được nóng vội. Cô cần đợi đội thợ hoàn thiện mô hình để đảm bảo mọi thứ chính xác.
Sáng hôm sau, Lâm Uyển thức dậy trong tâm trạng vô cùng phấn khởi. Cô còn ngâm nga vài câu hát khi rời giường. Lục Chính Đình nhận ra sự vui vẻ bất thường của cô, bèn hỏi:
"Em mơ thấy gì mà vui thế?"
Cô quay lại cười, né tránh câu hỏi:
"Anh mau tắm rửa rồi đi ăn sáng đi! Em muốn ăn bánh chẻo và bánh bao thịt."
Tâm trạng tươi vui của cô lan sang anh. Sau bữa sáng, cả hai cùng tới tổ hợp tác để thảo luận chi tiết về thiết kế tay chân giả. Sau khi bàn bạc xong, Vương Duy Hiên – người phụ trách – khẳng định:
"Chậm nhất là năm ngày nữa, mùng 10 hai người tới lấy được."
Lâm Uyển mỉm cười hài lòng. Như vậy đúng vào dịp Tết Trung Thu, cô có thể trao món quà đặc biệt này cho anh.
Buổi trưa, sau khi rời tổ hợp tác, Lâm Uyển nói với Lục Chính Đình:
"Nếu giờ về nhà thì cũng kịp, nhưng tới nơi sẽ hơi muộn."
Anh nhẹ nhàng đề nghị:
"Không cần vội. Em thử đi dạo ở hợp tác xã tiêu thụ xem, biết đâu lại mua được món gì hay."
Biết anh muốn mình vui, cô mỉm cười, ôm lấy cánh tay anh:
"Hai chúng ta cùng đi nhé!"
Lục Chính Đình hơi lưỡng lự, lo rằng sự xuất hiện của anh sẽ khiến cô gặp ánh mắt soi mói từ người khác. Nhưng trước ánh nhìn nũng nịu và đôi môi chu lên hờn dỗi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3823095/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.