Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gọi gấp gáp:
“Em dâu, em dâu!”
Lâm Uyển liền lên tiếng:
“Chị dâu cả, có chuyện gì vậy?”
Cô vừa nói dứt câu đã nghe tiếng ho khan của trẻ nhỏ vọng tới. Lâm Uyển vội chạy ra ngoài thì thấy chị dâu cả Lục đang bế Lục Minh Thụy, bên cạnh là hai đứa trẻ khác, Quải Nhi và Khiếm Nhi.
Minh Thụy, cậu bé chỉ mới hai ba tuổi, đang ho không ngừng, cái mũi nhỏ đỏ bừng vì bị chà xát nhiều. Chị dâu cả Lục gấp gáp nói:
“Em dâu, em xem thằng bé ho dữ dội quá! Hai ngày trước nó chỉ chảy nước mũi, tụi chị nghĩ là không sao. Ai ngờ từ tối hôm qua, nó bắt đầu ho, cả đêm không ngủ yên. Trưa nay không thấy ho, tụi chị nghĩ là khỏe rồi nên anh hai chị đi làm. Vậy mà giờ nó lại ho như thế này, Quải Nhi thấy không ổn nên dẫn em đến đây khám.”
Lâm Uyển mỉm cười khen ngợi:
“Quải Nhi thật hiểu chuyện, làm chị như vậy mới đúng. Lần sau nếu em trai bị bệnh thì cứ đến tìm thím ba nhé.”
Quải Nhi cười toe toét, đôi mắt sáng ngời:
“Thím ba, thím làm bác sĩ giỏi thật. Mẹ cháu nói thím là chỗ dựa của chúng cháu!”
Lâm Uyển nghe xong chỉ biết lắc đầu cười thầm: "Cái mũ này chụp hơi lớn, thím đội không nổi đâu."
Quải Nhi chào hỏi Lục Chính Đình đang ngồi gần đó. Anh thấy cô bé vẫy tay liền nhẹ gật đầu đáp lại. Lâm Uyển dẫn mọi người vào phòng y tế và nói:
“Vào đây nào. Để thím nghe thử xem tình trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3823084/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.