Anh hai Lục quay đầu nhìn, thấy anh cả Lục và Lục Tâm Liên tiếp tục lớn tiếng sai bảo chị dâu cả. Chia nhà rồi, nhưng không có nồi niêu xoong chảo, cha mẹ thì không nói cho mượn, em gái cũng thẳng thừng từ chối. Cảm giác khó chịu trong lòng anh càng dâng lên.
Anh nói:
"Để anh đến nhà bác hoặc chú xem sao, mặt dày nhờ người ta giúp nấu cơm vậy."
Anh nghĩ nếu giúp người ta xay bột, bác gái cả thương trẻ con chắc sẽ đồng ý. Chị dâu hai nghe thế thì giục anh mau đi.
Gian giữa, chị dâu cả vừa lo vừa sợ, làm gì cũng thấy không đúng. Lục Tâm Liên đứng đó không ngừng soi mói:
"Chén bát rửa không sạch! Nồi nấu không kỹ! Làm thế chẳng phải mất mặt cha mẹ sao?"
Lục Tâm Liên đứng khoanh tay trước cửa bếp, liếc nhìn chị dâu cả đang khom lưng nhào bột làm bánh ngô. Đôi mắt cô ta lóe lên sự chán ghét, nhưng giọng lại đầy vẻ chế giễu:
"Chị dâu, trước đây tôi cứ nghĩ chị là người tốt. Ai mà ngờ, chị cũng học xấu theo bọn họ!"
Cô ta bĩu môi, ánh mắt sắc lẹm như dao. Những ấm ức từ khi Lâm Uyển còn ở đây giờ hóa thành lửa giận, muốn đổ hết lên đầu chị dâu cả. Chị dâu cả cắn môi, co người lại, không dám cãi lời. Chị sợ, sợ Lục Tâm Liên lại mách anh cả, rồi anh lại đánh chị như những lần trước.
Thấy chị dâu cả lặng thinh, Lục Tâm Liên vờ như ban ơn, nhếch môi nói:
"Tôi thấy chị vẫn còn cứu được, nhận chị làm chị dâu là phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3823032/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.