Lâm Uyển ngừng một chút, rồi tiếp tục:
“Nếu em đã có cơ hội với bàn tay vàng của hệ thống, thì phải dùng nó để giúp mọi người giảm bớt bệnh tật, theo cách vừa hiệu quả vừa tiết kiệm.”
Thời gian trôi qua rất nhanh khi cô tập trung làm việc. Chỉ đến khi tiếng chuông tan làm của đại đội vang lên, cô mới giật mình.
Bác sĩ Kim nhắc:
“Tan làm rồi.”
Lâm Uyển nhìn sắc trời, mặt trời đã chếch về hướng nam, có lẽ gần mười hai giờ trưa. Cô gấp rút đi đến phòng làm việc của đại đội Ngũ Liễu để tìm Lục Chính Đình.
Khi bước tới cửa sổ, cô nhìn thấy một cảnh khiến cô khựng lại. Trong phòng, Lục Chính Kỳ đang đứng trước bàn làm việc của Lục Chính Đình, vừa nói vừa khua tay múa chân. Anh ta còn chăm chú ghi chép gì đó, vẻ mặt đầy sự nghiêm túc và khẩn nài.
Còn Lục Chính Đình thì hoàn toàn đối lập. Anh ngồi đó, ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt hờ hững như chẳng muốn tiếp chuyện.
Lâm Uyển nhanh chóng lùi lại, nép mình để tránh bị phát hiện. Trong lòng cô thầm nghĩ: Lại là Lục Chính Kỳ. Tên này không chừng lại đến lảng vảng quanh Lục Chính Đình, giở trò gì nữa. Chẳng trách mấy hôm nay anh ấy có chút lạnh nhạt với mình. Chắc chắn là do hắn nói lung tung! Cô nghe giọng Lục Chính Đình vang lên, lạnh lùng và dứt khoát: “Cậu không cần khuyên tôi. Trừ khi cô ấy muốn ly hôn, còn không, tôi sẽ không ly hôn.” Lục Chính Kỳ vẫn ngoan cố, dường như đang viết gì đó, còn Lục Chính Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822856/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.