Lâm Uyển nghe thế thì lập tức nói: "Ngủ cùng giường với Lục Tâm Liên à? Giết thím đi cho rồi, thím thà ngủ chuồng heo còn hơn!" Cô làm mặt nhăn nhó, thể hiện rõ sự không ưa Lục Tâm Liên.
Lục Minh Lương bật cười ha ha.
Lâm Uyển tiếp tục: "Đương nhiên, thím sẽ chỉ để người khác ngủ chuồng heo, còn lâu thím mới chịu đi."
Cô quyết định không để kẻ địch cảm thấy thoải mái, tuyệt đối không để mình chịu uất ức. Cô nhảy xuống, chạy đến phòng phía đông, nhìn một lát rồi ôm gối, chăn của Lục Chính Đình qua đặt cuối giường.
Lục Minh Lương kéo Tiểu Minh Quang chui vào trong chăn của Lục Chính Đình.
Khi Lục Chính Đình đi tắm xong, anh vào phòng phía đông và phát hiện chăn đệm của mình không còn ở đó nữa. Sau khi suy nghĩ một lát, anh đi sang phòng phía tây, tìm Lâm Uyển. Quả nhiên, anh thấy chăn đệm của mình ở trên giường của cô.
Lâm Uyển không có chút ngượng ngùng nào, lại còn cố tình trêu anh: "Dù sao chúng ta cũng là vợ chồng, ngủ cùng một giường là chuyện đương nhiên. Anh không cần sợ, em tuyệt đối sẽ không lợi dụng anh đâu. Để em bảo vệ sự trong sạch của anh." Cô vừa cười vừa viết chữ "Lục Tâm Liên" lên giấy, vẽ một chữ "X" lớn bên cạnh, rồi đưa cho Lục Chính Đình xem.
Nhịp tim Lục Chính Đình bắt đầu đập mạnh, mặc dù anh biết cô chỉ bảo anh qua ngủ, không có ý gì khác, nhưng trong lòng vẫn không tránh khỏi cảm giác nóng bỏng dâng lên. Anh nhìn cô thật sâu, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822846/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.