Chu Triều Sinh không nhịn được, khó chịu nghĩ: "Bệnh đau đầu, cảm mạo của mấy người trong thôn thì có gì hay ho mà ghi chép?"
Lâm Uyển nhìn anh ta rồi nói thẳng: "Bác sĩ Chu, tôi phải nói thật, thái độ làm việc của anh như vậy là không ổn đâu. Chúng ta làm nghề này là vì nhân dân, phải yêu nghề. Dù chỉ là bác sĩ của một phòng y tế thôn, nhưng phẩm hạnh và thái độ làm việc của anh phải tương đương với bác sĩ ở bệnh viện lớn." Lâm Uyển không ngần ngại mà cãi lại anh ta.
xong bộ chị dâu thì mấy bà thích tui lên thể loại nào tiếp ^^ điền văn, huyền học, cổ đại gia đấu. Hay cổ đại gia đấu huyền học=))
Lâm Uyển vừa dứt lời, Chu Triều Sinh giận tím mặt, giật lại cuốn sổ ghi chép bệnh trạng từ tay cô:
"Không cho phép xem!"
Lâm Uyển nhanh tay giữ lại, chỉ vào một trang trong cuốn sổ, thản nhiên nói:
"Bác sĩ Chu, cái dấu chấm hỏi ở đây, theo tôi thì bệnh nhân này bị viêm ruột thừa. Anh nên khuyên anh ta lên huyện mổ ngay. Nếu cứ để tái phát liên tục, hậu quả sẽ rất phiền phức."
Triệu chứng viêm ruột thừa vốn rất dễ nhận ra. Chu Triều Sinh chẩn đoán không sai, nhưng bệnh nhân chỉ cầm thuốc tiêu viêm về dùng. Anh nhăn mặt, hét lên:
"Anh ta không chịu đi, tôi làm được gì?"
Nhìn thái độ của anh, Lâm Uyển chỉ cười mỉm. Đúng lúc đó, một người phụ nữ ôm đứa trẻ đi vào. Vừa thấy Lâm Uyển, cô ấy vui vẻ nói:
"Uyển Uyển, phương thuốc bằng hoa của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822805/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.