Bây giờ có người báo án, Chu Tự Cường với vai trò đội trưởng đội dân binh sẽ phải lập tức thực thi chức trách, giải quyết công khai, minh bạch.
Cả sân trở nên căng thẳng, không khí như đặc quánh lại. Đã nháo đến mức này, không ai muốn chen chúc trong căn phòng chật hẹp, nhìn nhau hằm hằm như kẻ thù nữa. Đội trưởng Chu và kế toán Lâm dẫn đầu bước ra sân, những người khác cũng nối gót theo sau, tìm một chỗ rộng rãi hơn để tiếp tục đàm phán.
Không khí vừa dịu đi được đôi chút, thì Lâm Phú Cường đột ngột xông ra, tay cầm một cây xẻng lớn, vung qua vung lại, ánh mắt đỏ ngầu. Anh ta gầm lên:
"Để tôi coi ai dám lấy nhà của tôi! Hôm nay, Lâm Phú Cường này, dù có phải trả giá thế nào, dù có người làm quan, tôi cũng không sợ. Cùng lắm thì c.h.ế.t chung!"
Cây xẻng trong tay anh ta quay một vòng, ánh mắt đầy thù hận hướng về phía chú hai, chú ba và Lâm Uyển, như muốn đánh c.h.ế.t họ ngay tại chỗ.
Chu Tự Cường và nhóm dân binh hét lớn:
"Bỏ xẻng xuống ngay!"
Đội trưởng Chu và kế toán Lâm đều trầm mặt, giọng nghiêm khắc:
"Làm gì vậy hả? Định làm loạn à?"
Nhưng Lâm Phú Cường chẳng thèm quan tâm, dáng vẻ như muốn liều mạng.
Lâm Uyển đứng cạnh Lục Chính Đình, chưa kịp lên tiếng thì anh đã đưa tay kéo cô ra phía sau mình, sau đó tháo sợi dây cột bên xe lăn một cách bình thản.
Cô bước lên, nhìn thẳng vào Lâm Phú Cường, giọng nói đanh thép:
"Lâm Phú Cường, anh ỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822756/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.