Chu Tự Cường đột nhiên hỏi lớn:
"Uyển Uyển, bữa cơm hôm nay là em mời hay bác cả em mời thế?"
Lâm Uyển cười đáp:
"Đương nhiên là em mời rồi. Trước đây khi em lấy chồng, sính lễ nhà chồng cho đều đưa cho bác cả giữ. Bác còn bảo khi nào em lại mặt sẽ tổ chức tiệc rượu cho em mà!"
Triệu Toàn Mỹ vừa định phản bác, định nói rằng bữa tiệc này là do bà thay mặt Lâm Uyển tổ chức, nhưng chưa kịp mở miệng thì Lâm Uyển đã chặn trước:
"Các bác, các chú cứ ăn tự nhiên. Cháu mời khách, bác cả giúp cháu lo liệu, mọi người không cần phải bận tâm gì cả."
Bác cả Lâm, dưới tác dụng của men rượu, không nhịn được mà nói mạnh miệng:
"Mời đội trưởng ăn cơm là chuyện quan trọng, cần giữ thể diện. Đương nhiên là tôi mời, sao có thể để bọn trẻ tiêu pha được!"
Ông ta nói mà chẳng thấy ngượng, bởi ngoài một bình rượu, hầu hết những thứ khác đều do người khác mang đến.
Lâm Uyển thấy vậy chỉ cười, ánh mắt sáng lên như đã có sẵn kế hoạch. Cô nhẹ nhàng lên tiếng, giọng điệu học theo chính kiểu nói của bác cả Lâm:
"Bác cả, bác gái đều là người hiểu lý lẽ. Con nhớ năm đó, khi bà con qua đời, lúc phân nhà, bác cả còn nói: ‘Bác ở nhà chú hai thì sẽ phụ giúp cả nhà chú. Sau này mẹ Uyển Uyển cứ ở nhà chăm sóc con cái, không cần xuống ruộng làm việc. Công điểm nhà bác chịu hết. Nhà bác có tới bốn thằng con trai, có nhiêu đó công điểm chẳng phải rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822747/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.