Còn chuyện chia công điểm hay tiền bạc khi ở riêng? Đó là điều khiến cô cảm thấy nực cười nhất. Công điểm được tính dựa trên sức lao động của hai vợ chồng. Nếu mỗi tháng chỉ được mười mấy công điểm mà còn phải nuôi con nhỏ, thì cũng không cần nộp công điểm mà chỉ cần chia phần lương thực cho cha mẹ già. Tiền mặt ở nông thôn vốn đã khó kiếm, nên phần lớn các gia đình không lo đến vấn đề này.
Nhưng hiện giờ, cả Lục Chính Đình và cô đều làm việc ở đại đội, được xem là người có thu nhập khá trong thôn, ai cũng nhìn vào. Muốn từ chối nộp tiền thì có thể lấy lý do chữa bệnh cho Lục Chính Đình, nhưng như thế lại phải giấu giếm, rất phiền phức. Mà Lâm Uyển là người ghét rắc rối, luôn thích cách giải quyết thẳng thắn và rõ ràng nhất.
Hơn nữa, trong nhà chưa có chỗ ở riêng, trừ phi bà Lục chịu dọn ra ngoài hoặc có một căn nhà tốt hơn, cô cũng chẳng việc gì phải dọn đi. Cô không chỉ muốn giữ lại tiền, không đưa cho bà cụ, mà còn muốn ở đây hưởng thụ, ăn uống vui vẻ.
Quan trọng hơn, cô dự định tranh thủ làm rối loạn mối quan hệ giữa bà cụ và hai chị dâu cả, chị dâu hai. Mỗi ngày nhìn thấy bà Lục tức đến giậm chân mà chẳng làm gì được, đối với Lâm Uyển, đó mới thực sự là "cuộc sống thoải mái".
Lâm Uyển xoay người, ánh mắt kiên định, nói với hai người đàn ông lớn tuổi bằng giọng điệu chính trực:
"Bác, đội trưởng, chúng cháu sẽ không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/3822715/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.