Vốn dĩ bà ta muốn hờn dỗi không ăn cơm, chờ chồng và đám con trai quay về quan tâm mình, đến khi đó bà ta có thể nói mình bị Lâm Uyển làm cho tức giận, như thế mấy người đàn ông có thể vào hùa với nhau trách cứ Lâm Uyển, nhân cơ hội cho cô một bài học. Sao ngờ đến ả độc phụ này lại ác độc như thế, lấy dầu của bà ta làm người tốt, khiến cho mọi người không tiện mắng cô, thật đúng là ác độc, tức chết, tức chết bà ta.
Bà ta cũng không giả bệnh, không tuyệt thực nữa, xuống dưới ăn cơm.
Thế mà không cần cô nấu cơm, Lâm Uyển có chút mất mát.
Cô nhìn thoáng qua bà cụ, cố ý chọc giận bà ta: “Mọi người nhìn đi, thật ra mẹ chính là vì thiếu dinh dưỡng, cho nên mới dễ dàng bị bệnh như thế, không phải thật sự có bệnh gì, ăn một bữa cơm thật ngon là không sao hết.”
Bà Lục vừa ăn cơm vừa tức giận, trừng mắt lườm Lâm Uyển, vừa định nói gì đó đã bị Lâm Uyển chặn lại.
Lâm Uyển cười nói: “Một lát nữa con sẽ rửa bát, hôm nay đột nhiên dùng nhiều dầu để nấu ăn như thế, bát đũa khá trơn, phải cẩn thận không để làm rơi.”
“Mày đây là muốn tao tức chết mà!” Bà Lục đau tim, nhớ đến bộ ấm trà của mình bị làm vỡ kia, nếu lại để cho Lâm Uyển rửa bát, tuyệt đối không an toàn.
Chị dâu cả vội vàng nói.
“Để chị rửa, để chị rửa.”
Bà Lục không mắng được Lâm Uyển, đành quay mũi nhọn mắng con dâu cả: “Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-tau-tu-cua-nam-chu/1045560/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.