Thế nhưng, An Thiết Ngưu vừa mới ở trước mặt An Quốc Cường và An Hoa uy nghiêm mười phần, lúc này trái lại trở thành một cái hồ lô khép miệng.
Vẫn là An Quốc Phú khôn lẻo, biết người nói chuyện trước mắt là đội trưởng đội vận tải, lập tức nịnh nọt cười nói: "Đội trưởng Tôn, chúng tôi đây không phải là nghe được anh cả xuất viện nên cố ý từ đại đội tới thăm anh ấy như thế nào hay sao. Không, chúng tôi đã mang theo một món quà đến nhà nữa.”
Tôn Khải biết em trai An Quốc Cường không phải là đèn cạn dầu, cho nên cũng không dây dưa với ông ta, trực tiếp hỏi: "Người thì mấy người cũng thăm rồi, quà cũng tặng, thời gian không còn sớm nữa, có phải là nên trở về hay không? Lão An vừa mới xuất viện, vết thương còn chưa lành, cũng không thể vất vả quá mức.”
Lời này vừa nói ra, hàng xóm vẫn yên lặng vây xem, đều chuyển tầm mắt về phía An Quốc Cường đang ngồi trên xe lăn. Thấy sắc mặt ông trắng bệch, không có một chút huyết sắc. Lại nhìn những người thân sắc mặt hồng nhuận của ông, trong lòng dâng lên từng đợt sóng không thoải mái.
Nếu trụ cột nhà bọn họ gặp tai nạn xe cộ, giống như lão An bị mất chân, lại gặp phải người thân như vậy, sợ sẽ tức giận trực tiếp thăng thiên mất.
Nghĩ như vậy, bọn họ nhao nhao mở miệng giúp đỡ. Anh một lời, tôi một câu để cho ba người này rời đi trước. Có mấy thím nhiệt tình trực tiếp chen vào, hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-tai-xe-lai-xe-tai/2550661/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.