Cha hiểu! Bây giờ tuy cha đã mất một chân, nhưng cũng sẽ ủng hộ quyết định của con cho nên con hãy cứ làm theo ý mình đi!”
An Hoa nghe vậy, ánh sáng trong mắt cô càng sáng hơn.
“Nhưng con phải nhớ, khi con thật sự trở thành một tài xế thì điều quan trọng nhất là phải biết giữ mình an toàn, hãy nhớ rằng trong nhà còn có cha, mẹ và em trai đợi con về.”
An Hoa vui vẻ gật đầu: “Vâng ạ…”
Hai cha con nhìn nhau cười, như thể họ đã hoàn thành một giao hẹn quan trọng.
“A a a, thìa của con, thìa của con…”
Bầu không khí hơi nghiêm túc bỗng bị phá vỡ bởi giọng nói của đứa trẻ còn đang bú sữa.
Chỉ thấy cậu em trai An Ngọc không biết từ lúc nào cả người đã đè lên bậc cửa cao, đang chuẩn bị vượt qua tường cao tìm chị để chơi. Kết quả vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy cái thứ mà cậu để ăn cơm đã bị cha mình nắm trong tay, điều quan trọng là cài thìa dài đó của cậu trở nên ngắn hơn.
Ngắn hơn… ngắn hơn rồi.
Vốn Tiểu An Ngọc đè lên bậc cửa không xoay người được, khua tay múa chân thật mạnh, nhìn thấy thìa của mình hỏng rồi cậu lập tức ở tư thế này mà oa oa la hét.
An Hoa cười tủm tỉm đi qua ôm Tiểu An Ngọc lên.
Được chị mà cậu thích nhất ôm, Tiểu An Ngọc mới bình tĩnh lại chút, chẳng qua ánh mắt vẫn còn nhìn chằm chằm vào cái thìa đã biến dạng kia, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-tai-xe-lai-xe-tai/2550655/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.