An Hoa vui vẻ tìm ghế ngồi xuống rồi nói tiếp: “Bác Tôn vẫn là bác có máu mặt, quỷ hút máu kia của nhà ông An đoán chắc là lần đầu tiên bỏ nhiều tiền như vậy, nghĩ phải mua một đại lễ cho người già như bác, nếu không phải bác không cần những đại lễ này thì còn chưa đến lượt nhà cháu đâu!”
Tôn Hải thật sự không có cách nào bắt chẹt đứa con gái của em trai, ông ấy thoải mái dựa vào lưng ghế, thẳng thắn hỏi: “Tiểu Hoa, đừng cười nhạo bác Tôn của cháu nữa, cháu đến sớm như vậy là cha cháu có chuyện gì sao?”
An Hoa vừa nghe vậy, vẻ mặt lập tức nghiêm túc: “Bác Tôn, hôm qua cháu đã thương lượng xong với cha cháu rồi, cha đã đồng ý cho cháu làm tài xế lái xe lớn.”
Tôn Hải nghe những lời này, biểu cảm trên mặt ngược lại không có bất kỳ thay đổi gì, ông ấy sớm đã biết theo tính cách ông An cuối cùng chắc chắn sẽ đồng ý nguyện vọng của An Hoa, chỉ là ông ấy không ngờ lại nhanh như vậy mà thôi.
“Được! Nếu cháu đã lựa chọn thì bác cũng không nói nhiều nữa, tất cả mọi chuyện đợi sau khi cháu vào công ty Vận Tải chúng ta rồi nói tiếp.”
Tôn Hải cũng không gấp nói với An Hoa về những gian khổ khi lái xe mà quay sang hỏi việc chữa lành vết thương của An Quốc Cường.
An Hoa nói về những ngày sau khi An Quốc Cường xuất viện ở nhà.
“Mặc dù đơn vị sẽ thanh toán tiền thuốc thang của ông An,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-tai-xe-lai-xe-tai/2550645/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.