Nhưng mà, trong lòng sắp bị lời thoại bạch liên hoa của bản thân làm cười chết rồi.
Bởi vì cô phát hiện ra, tùy theo lời của bản thân mình nói ra, thần sắc trên mặt của mấy người ở đây cũng theo đó mà có hơi áy náy. Mấy người này, chắc chắn thiếu tiền của An Quốc Cường vẫn chưa trả, nhưng nhà thiếu nhiều tiền nhất thần sắc ngược lại trở nên tức đến thở hổn hển.
Hồ Ái Đệ miễn cưỡng giữ nụ cười trên mặt: “An Hoa, chuyện này thím không rõ. Hôm qua chú hai cháu đến thành phố tìm anh họ cháu, bây giờ vẫn chưa trở về. Trong nhà này thím không làm chủ được, hay là cháu đợi ông nội bà nội tan tầm trở về rồi chúng ta lại thương lượng với nhau một chút, sau đó gọi điện thoại cho anh họ cháu ở bên đó hỏi thử nhé?”
Mọi người thấy không có gì náo nhiệt để xem nữa, thì đã thu dọn trở về nhà nấu cơm rồi.
Trước khi đi, có mấy thím tốt bụng kéo tay An Hoa, hỏi cô tình hình của An Quốc Cường, mấy người này phần lớn đều là người nhìn An Quốc Cường trưởng thành nên hiểu rõ được sự thiên vị của hai ông bà An Thiết Ngưu và Hoàng Thảo Thảo. Lén lút nói với An Hoa, nếu hai người này làm khó cô, thì đến nhà bọn họ ăn cơm.
An Hoa không ngờ rằng An Quốc Cường nhiều năm như vậy không trở về quê mấy, vậy mà vẫn còn người nhớ đến ông. Lập tức dẹp hết suy nghĩ của bản thân nghiêm túc trả lời câu hỏi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-tai-xe-lai-xe-tai/2550627/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.