Người đàn ông trẻ tuổi tên là Trụ Tử mở miệng, khó tin hỏi: “Cô là người học nghề mới đến ư?”
An Hoa bình tĩnh gật đầu: “Tài xế xe vận tải học nghề mới đến, tới đây học sửa xe một tháng.”
Lần này, người đàn ông tên là Trụ Tử lại càng nói không nên lời.
Ông trời ơi!
Đội bảo trì bọn họ cho dù là thợ bảo trì hay là tài xế mới được tuyển sang đây học đều là các ông lớn, từ khi nào lại bắt đầu có phụ nữ đến học công việc vất vả này? Lâm Trụ Tử cảm thấy cô gái trước mặt này chỉ thích hợp mặc váy đẹp, xuất hiện trong các cửa hàng bách hóa rộng rãi và sáng sủa, thay vì họ mặc quần áo lao động màu xanh xám cứng rắn, xuất hiện trong bãi sửa chữa đầy dầu.
Người bên trong thấy Lâm Trụ Tử vẫn không lên tiếng, cho rằng đã xảy ra chuyện gì, ông ta vừa đi ra thì nhìn thấy An Hoa nói chuyện với Lâm Trụ Tử. Đột nhiên ông ta nhớ đến ngày hôm đó đến tìm ông Tôn, ông Tôn đã lén lút nói cho ông ta biết, ông ta không khỏi đưa tay vuốt râu cằm, vẻ mặt cười xấu xa.
“Con gái nhà ông An, cô sang đây làm việc sao?”
An Hoa nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, biết là đội trưởng đội bảo trì Kỷ Hoành Sơn mà mình muốn tìm. Cô gật đầu: “Đội trưởng Kỷ, đội trưởng Tôn chúng tôi sắp xếp tôi sang đây học tập.”
Vẻ mặt Kỷ Hoành Sơn cao thâm khó lường: “Biết rồi. Trước tiên cô…” tay chỉ chỉ, lúc này ông ta nhớ lại ngày hôm qua đã kiểm tra kỹ xe cộ. Cho nên, hôm nay bãi sữa chữa chỉ còn lại ông ta và Trụ Tử, hai người kết hợp lại làm việc còn những người khác đều đã nghỉ ngơi.
“Vậy hôm nay cô đi theo bên cạnh Trụ Tử trước đi, phân biệt dụng cụ sửa xe!” Nói xong, ông ta tiêu sái xoay người, về văn phòng của mình rồi ngồi xuống tiếp tục xem báo uống trà.
An Hoa:…Lãnh đạo đến từ đâu thế, sao khác với những gì cha cô nói vậy!
Vì vậy, sự nghiệp trợ lý thợ bảo trì của An Hoa chính thức bắt đầu.
Đương nhiên, sáng nay chuyện cô được lưu động vào đội tài xế đã được truyền khắp ba đại đội của công ty Vận Tải số một.
Đến giữa trưa, lúc An Hoa ngẩng đầu lên từ một đống dụng cụ: cờ lê, cái kích, tua vít, hàn điện, cô đã trở thành “người nổi tiếng” của công ty Vận Tải số một rồi.
Nổi tiếng như vậy, bắt đầu từ đội bảo trì rồi tiếp diễn cho đến khi cô về nhà.
Trên đường, những tài xế mà cô gặp đều ném ánh mắt không tán thành hoặc kỳ lạ vào cô. Mấy nữ công nhân mà cô gặp, ngược lại vỗ vai cô rồi bảo cô cố lên, đấu tranh cho phụ nữ, cô thật vất vả mới về đến khu tập thể công nhân, lại nghênh đón một làn sóng ánh mắt mới.
“Ôi chao, tài xế An chúng ta tan làm rồi à!” Nói chuyện kỳ kỳ quái quái, không cần nhìn, An Hoa cũng biết là bà Hà Hồ tóc xoăn.
Người này giống như kẹo mè xửng vậy, luôn nhìn chằm chằm nhà cô không tha.
Đối phó với người như vậy, phớt lờ là cách tốt nhất với cô, An Hoa coi bà ta như vật trong suốt, ngược lại cô nói mấy câu với Lý Đào Tử đang xào rau. Lý Đào Tử gả sang đây được hơn một tháng thì chồng cô ấy đã nhận nhiệm vụ vận chuyển đường dài hơn nửa tháng trước, xuất phát cùng mấy tài xế già, đến nay vẫn chưa về.
Nói đến nhiệm vụ vận chuyển đường dài lần này, ngay từ đầu là do An Quốc Cường cha cô dẫn đội. Chỉ là đúng lúc một người anh em tốt của An Quốc Cường là Lý Đại Long nói cãi nhau với vợ trong nhà, muốn ra đường dài tránh đầu sóng ngọn gió cho nên cuối cùng xin An Quốc Cường đổi nhiệm vụ lần này với ông ta.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]