Dù sao, An Hoa cảm thấy mới một giây trước cô nhìn thấy Lộ Võ cười ngây ngô đi về nhà. Giây sau, cửa nhà cô đã xuất hiện một người đàn ông trung niên tuổi tác xấp xỉ cha An.
Người đàn ông này giống như Lộ Võ, dáng vẻ mệt mỏi dãi nắng dầm mưa. Có lẽ vì mới vừa bàn giao xe xong không kịp nghỉ ngơi đã chạy đến nhà cô.
“Ông An, tôi thật lòng xin lỗi ông!”
Ông chú trung niên âu ria xồm xoàm vừa vào cửa chính nhà cô đã to tiếng nói xin lỗi, vẻ áy náy hiện rõ trên khuôn mặt.
“Tôi vừa về tới chưa kịp xuống xe đã nghe thấy tin ông gặp tai nạn xe cộ. Đều do tôi, nếu không phải tôi đổi nhiệm vụ với ông, ông sẽ không gặp phải chuyện này.”
Nói rồi Lý Đại Long còn có ý định quỳ xuống.
Làm sao An Quốc Cường chấp nhận chuyện này, lập tức chống tay xuống bàn đứng dậy, động tác bất ngờ của ông làm cho cái ghế dựa ông đang ngồi ngã ngửa ra sàn.
Phát ra một tiếng “cạch”, làm bé An Ngọc sợ tới mức rụt cổ lại.
An Hoa lập tức duỗi đưa tay ra sau vỗ nhẹ trấn an cậu. Thấy An Quốc Cường dùng một chân chống đỡ cơ thể một cách hoàn hảo, Lý Đại Long ngây ra như phỗng.
Tiếp theo, hai người đàn ông trung niên đã bắt đầu đoạn đối thoại “Tôi thật lòng xin lỗi ông”, “Không phải ông sai”.
Tuy rằng trong trí nhớ nguyên chủ, chú Lý Đại Long này có quan hệ vô cùng thân thiết với cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-nu-tai-xe-lai-xe-tai/2550580/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.