Translator: Y Na Thố ThốChiếc đồng hồ bỏ túi rất đặc sắc, xung quanh là những hoa văn hoa hồng vàng nổi, ở giữa mặt số là một viên đá ngọc trắng rất đẹp, kim đồng hồ mảnh mai cũng được trang trí bằng vàng và ngọc thạch, khắp nơi đều hiện rõ nét chạm khắc trác tuyệt.
Tần Nguyên Cửu liếc nhìn, ánh mắt dừng lại.
Anh nhìn về phía bánh bao nhỏ, nhàn nhạt hỏi: "Lư Hướng Kình là gì của cháu?"Lư Việt Hải ngây ngốc nhìn lại quá khứ, sau đó kích động hỏi thăm: "Chú Tần chú quen biết bác cả của cháu sao? Chiếc đồng hồ này là quà sinh nhật một tuổi bác cả tặng cháu!"Kha Mỹ Ngu không nghĩ gì nhiều, trước giờ vận khí của cô luôn rất tốt, gặp khó khăn cũng không cần quá lo lắng, biện pháp giải quyết sẽ đến một cách bất ngờ.
"Ừm, trước đây từng qua lại.
" Anh gật đầu.
"Vậy thì tốt quá đồng chí Tần.
" Kha Mỹ Ngu hơi kích động, vui mừng nói: "Đứa trẻ này nghịch ngợm, thừa dịp cha mình lái xe đi công tác mà chui vào trong.
Lúc đến Tiền Trang của chúng ta liền bò xuống xe, nhưng lại bị bọn buôn người để mắt tới.
""Nó còn nhỏ, nói không rõ ràng, chắc là cha mẹ cũng không ngờ chuyện này xảy ra, cho nên chúng tôi cũng không biết nhà của nó ở đâu, tên cha mẹ là gì.
"Tần Nguyên Cửu không nói một lời bước vào nhà, một lúc sau lấy ra một tờ giấy có ghi địa chỉ và tên.
Kha Mỹ Ngu mỉm cười nhận lấy, nhìn xuống, hóa ra Lư Hướng Kình kia đoàn trưởng lực lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-ho-doc-ac-cua-phuc-bao/4179442/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.