Translator: Y Na Thố ThốKha Vân Nguyệt ưỡn ngực một cái, không hề phủ nhận tình cảm của mình với Tần Nguyên Cửu, kiêu ngạo khẽ nói: "Nếu chị không có ý định đó thì nói ngay trước mặt bà nội và các thím này đi.
""Tránh khỏi sau này lại nói mọi người hủy hoại thanh danh của chị!"Kha Mỹ Ngu cười lạnh: "Các người là quan tòa hay là công an, tôi cần gì phải nói với các người?""Ngược lại, tôi có quyền truy tố các người vì tội tung tin đồn thất thiệt, phá hoại sự đoàn kết của đội sản xuất, hạ thấp bầu không khí của thôn Lạc Phượng, nói không chừng có thể sẽ bị các phần tử thù địch lợi dụng!"Đây đều là phụ nữ trong thôn, bình thường có chút lắm mồm, thích xem trò vui của người khác, không có suy nghĩ hãm hại người khác.
Bây giờ bị Kha Mỹ Ngu kéo vào hoàn cảnh lớn, bọn họ nhất thời sợ hãi.
"Chị… chị đừng tưởng học được mấy năm là lên mặt với chúng tôi.
" Kha Vân Nguyệt lắp bắp nói: "Tôi còn không biết gì về chị sao, từ tiểu học đến trung học, chị chưa từng vượt qua tiêu chuẩn lần nào!"Kha Mỹ Ngu thờ ơ nhún vai: "Hình thức bên ngoài như thế nào thì tôi không cần nói, cạnh tranh giữa các đội sản xuất trong đại đội và các đội sản xuất trong thôn rất lớn, chắc không ai muốn việc cá nhân của tôi ảnh hưởng đến việc kết toán công điểm ăn Tết của các người đâu nhỉ?""Bốn chữ "tập tục không tốt" có thể lớn hoặc nhỏ, nếu chúng thực sự được dùng để làm ầm lên…"Mọi người sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-ho-doc-ac-cua-phuc-bao/4179428/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.