Translator: Y Na Thố ThốKha Mỹ Ngu một tay đưa chén trà, một tay đưa trứng luộc, gần như dùng giọng điệu tức giận nói: "Đồng chí Tần, bà nội tôi nói, cứu người cứu đến cùng, sợ anh bị cảm nên mới cố ý nấu trà gừng đường đỏ cho anh.
" "Không cần.
" Tần Nguyên Cửu lạnh lùng nói.
Á à, Kha Mỹ Ngu trừng mắt nhìn anh, đây là lần đầu tiên cô cố gắng lấy lòng một người như vậy, nhưng lại bị từ chối không thương tiếc.
Cô nổi giận, tính tình ngang ngược kia cũng nổi lên: "Có phải tôi đã cứu anh không?""Ừm.
" Tần Nguyên Cửu gật đầu, không đợi Kha Mỹ Ngu đắc ý, đã nói tiếp: "Tôi không cầu xin cô.
""A ha?" Kha Mỹ Ngu nghiến răng: "Tôi chẳng quan tâm anh có cầu xin tôi hay không, dù sao tôi cũng cứu anh rồi.
""Tôi là ân nhân cứu mạng của anh, tôi không đòi gì cả, anh uống chén trà gừng đường đỏ này, ăn quả trứng luộc này, coi như chúng ta giải quyết xong!""Xong xuôi tôi cũng trở về báo cáo với bà.
""Chắc anh cũng không muốn tôi dùng cái mác ân nhân cứu mạng đe dọa đâu nhỉ?"Tần Nguyên Cửu sắc mặt âm trầm bưng chén lên, ừng ực một hơi uống cạn, sau đó cầm quả trứng lên rồi đóng sầm cửa lại! Kha Mỹ Ngu hít sâu một hơi, kéo khóe môi: "Tiểu Vấn, trùm phản diện này không đổi được sao?""Anh ta chính là hòn đá trong hầm cầu, vừa hôi vừa cứng!""Kí chủ, nếu trùm phản diện dễ dàng bị công lược, thì đại đạo sẽ không đưa ra giá trị hòa bình phong phú như vậy để cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-ho-doc-ac-cua-phuc-bao/4179424/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.