Translator: Y Na Thố ThốKha Mỹ Ngu rất xinh đẹp, làm gì có người đàn ông nào trong thôn không thích làn da mỏng manh này, nhưng cánh cửa nhà họ Kha rất cao, lần nào bà mối tới cũng bị bà cụ và mẹ Kha làm cho xấu hổ trở về.
Bây giờ mười dặm tám thôn đều biết hoa khôi xã này kiêu ngạo thế nào, một lòng muốn lấy chồng thành phố, sao có thể để ý đến đám dân quê bọn họ chứ?Vì yêu sinh hận, chính là bọn họ.
Ngay khi năm anh em nhà họ Kha vung nắm đấm lên, đám người đều cười đùa giải tán.
Anh cả Kha tức giận nhìn Tần Nguyên Cửu, đỡ anh sải bước về phía trước, thấp giọng lẩm bẩm: "Đồng chí Tần, sau này gặp lại em gái tôi xin hãy đi đường vòng, thanh danh của con gái rất quan trọng.
" Tần Nguyên Cửu vẫn hờ hững ậm ừ như cũ.
Trì hoãn một khoảng thời gian như vậy, hoàng hôn đã hoàn toàn chìm xuống, chỉ còn lại một vầng hào quang mờ nhạt phía chân trời.
Bốn anh em khác của nhà họ Kha thì một tay dẫn đầu nhóm củ cải, tay kia xách giỏ trúc theo, nghe bọn trẻ thì thầm thích thú bên tai thì cũng không khỏi kinh ngạc.
Bụi lau sậy rất lớn, lâu lâu người ta mới đến sờ vài quả trứng vịt hoang cho đỡ thèm, may mắn lắm mới tìm được một tổ, chưa ai từng trải qua cảm giác nhặt trứng vịt đến mức mềm cả tay như thế… Quả nhiên, bà nội nói đúng, em gái chính là phúc tinh!Kha Mỹ Ngu theo sát bước chân của anh trai, lúc này mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-ho-doc-ac-cua-phuc-bao/4179421/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.