Translator: Y Na Thố ThốKha Mỹ Ngu cười nhẹ, đưa tay lên miệng làm động tác suỵt với bọn chúng, sau đó nhẹ nhàng lấy những chiếc giỏ trúc trên lưng bọn nhỏ xuống, ném từng cái qua như ném vòng, mỗi một cái đều chụp được một con vịt hoang mập mạp không kịp phản ứng!Những con vịt hoang còn lại sợ hãi bối rối đập cánh cùng nhau bay lên trời, còn lo lắng quay vòng kêu quạc quạc.
"Mỗi người một con vịt hoang, mấy đứa dùng dây thừng buộc vào, nếu không nó bay mất thì dì không chịu trách nhiệm đâu!" Kha Mỹ Ngu hất cằm lên: "Đúng rồi, nếu lúc về chúng nó kêu ra tiếng, bị người khác phát hiện lấy mất thì dì cũng mặc kệ đấy!"Bọn nhỏ gật đầu liên tục, sau khi Kha Mỹ Ngu cởi dây thừng ra, đứa nào đứa nấy đều nóng lòng nhào tới mấy cái giỏ trúc.
Sau đó bọn chúng mở một khe hở trên giỏ trúc, nín thở chờ đợi, khi vịt hoang thò đầu ra thì dùng sức ngồi thật mạnh xuống giỏ trúc, lập tức đưa đám vịt hoang về chầu trời.
Lũ trẻ ôm giỏ trúc như bảo bối, chảy nước miếng nhìn những chú vịt trời mập mạp.
Kha Mỹ Ngu lại buộc bọn trẻ vào dây thừng, nói rõ quy củ, sau đó dẫn bọn chúng đi sờ trứng vịt hoang.
Vịt hoang có nhiều tổ, tổ nào cũng có khá nhiều trứng, tổ ít thì bảy tám quả, tổ nhiều thì hơn hai mươi quả.
Bọn nhỏ thay phiên nhau nhặt trứng, mỗi tổ chỉ lấy đi một nửa, một lúc sau giỏ trúc của đứa nào cũng đầy.
Thấy còn nhiều tổ chưa đụng đến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-ho-doc-ac-cua-phuc-bao/4179418/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.