Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sắc mặt Niên Xuân Hoa trở nên u ám, đương nhiên nhà bà ta chưa cắt cỏ heo rồi.
Niên Xuân Hoa không hiểu, rõ ràng cái chuyện xui xẻo này là Sở Chí Quốc đi ra ngoài hái lá dâu rồi gặp phải mưa, tại sao bây giờ lại trở thành thế này, những người kia không ngớt lời khen ngợi hai hai đứa ranh con kia là hiếu thảo, biết giúp đỡ ba mẹ.
Niên Xuân Hoa nghe mà chói cả tai, im lặng một lúc, bà ta tiến lên phía trước một bước, túm chặt lấy Sở Phong: “Lá dâu của nhà mày lấy ở đâu ra? Chúng mày làm gì có thời gian mà tích trữ được nhiều lá dâu như vậy? Có phải là đã trộm của đội phải không?”
“Lá dâu là tài sản chung của tập thể, chúng mày dựa vào đâu mà dám tích trữ nhiều lá dâu thế này, cũng đâu thể biết có phải đang tạo phản hay không!”
Niên Xuân Hoa túm lấy cánh tay Sở Phong như một con đại bàng tóm lấy một con gà con, lực bóp không hề biết nặng nhẹ, Sở Thâm muốn lao đến cứu em gái mình, nhưng vừa chạy tới thì đã bị Niên Xuân Hoa đẩy ra.
Dù sao cơ thể Sở Phong cũng yếu ớt, cho nên không có cách nào để giãy giụa thoát ra, Niên Xuân Hoa nhìn cô bé bằng ánh mắt hung ác, cô bé cũng nắm lấy cánh tay Niên Xuân Hoa mà cấu véo gào khóc: “Bà nội buông tay cháu ra, tay cháu sắp gãy rồi!”
Niên Xuân Hoa cảm nhận được cơn đau, bà ta không ngờ rằng con gà yếu ớt này lại không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-gai-phuc-doan/4380114/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.