Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Họ chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Cô bé vừa nghĩ xong thì trong nhà xảy ra chuyện lạ.
Sở Chí Quốc và Trần Dung Phương nắm tay nhau trong im lặng, dừng lại một chút, Sở Chí Quốc đau lòng nói: “Dung Phương, tất cả là lỗi của anh. Anh đã giác ngộ quá muộn, anh đã làm em và mấy đứa trẻ phải chịu khổrồi.”
Sở Chí Quốc nắm chặt tay Trần Dung Phương, như thể muốn cho cô ấy cảm giác an toàn, cũng như muốn cảm nhận hơi ấm từ người vợ, anh ấy nói: “Anh, Sở Chí Quốc, xin thề, sau này nhất định sẽ cho em và bọn trẻ những ngày tháng tốt đẹp nhất...”
Lời chưa nói xong, Sở Phong thấy ở trên rơi xuống vài hạt bụi.
Cô bé tỉ mỉ, ngước lên nhìn, trên xà ngang nhà một mảnh thông khô vỡ vụn, hạt bụi vi vu rơi xuống.
Nhà nông đốt củi, quanh năm chất đống củi khô trên xà, khi cần thì lấy ra dùng. Tại sao những khúc gỗ đã được xếp rất gọn đột nhiên lại rơi xuống? Hai mắt của Sở Phong co lại, cô bé chưa kịp nói gì liền đẩy Sở Thâm sang một bên, sau đó lao về phía Sở Chí Quốc và Trần Dung Phương.
Sở Chí Quốc bị gãy chân nên đứng không vững, Trần Dung Phương không chuẩn bị trước, ba người ngã sang một bên, phịch một tiếng, bụi tung tóe khắp nơi, gỗ thông vừa rồi đập vào chỗ họ vừa đứng.
Lực rơi mạnh khiến gỗ thông chia làm hai.
Nếu vừa rồi không phải Sở Phong đẩy họ ra thì...
Bốn người còn lại đều bị sốc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-chi-gai-phuc-doan/4380103/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.