“Đại thiếu gia, cậu nên nghỉ ngơi rồi, cậu không giữ sức khỏe cho tốt làm sao tiếp tục tìm Ôn Lễ được?” Một người đàn ông trung niên đẩy cửa phòng ra, thấy một chàng trai trẻ tuổi đang đứng trước cửa sổ hút thuốc, trong phòng tràn ngập mùi khói thuốc.
Ôn Sùng quay đầu lại, dập điếu thuốc xuống gạt tàn: “Chú Trọng.” Gương mặt anh tuấn dưới ánh trăng trông có chút lạnh lẽo và bạc tình, đường nét ngũ quan rõ ràng và cương nghị, đây rõ ràng là một người trẻ tuổi vô cùng cường thế.
Người được gọi là chú Trọng trước mặt chính là hạ nhân của Ôn gia, là tâm phúc của cha Ôn, từ sau khi lập quốc, thân phận hạ nhân của chú Trọng bị hủy bỏ, ông được đặt tên là Ôn Trọng, trở thành con nuôi của Ôn gia. Cha Ôn tên đầy đủ là Ôn Bá, đặt cho vị này cái tên Ôn Trọng có thể thấy được tầm quan trọng của ông đối với Ôn gia.
Nhưng Ôn Trọng lại rất quật cường, ông vẫn giữ vững thân phận hạ nhân của mình, vẫn lén gọi cha Ôn là lão gia, gọi Ôn Sùng là đại thiếu gia.
Ôn Trọng hé cửa sổ ra để gió lùa vào, muốn làm tan bớt mùi thuốc trong phòng. Ông biết đại thiếu gia không nghiện thuốc lá, là do mấy năm nay anh chịu áp lực quá lớn, ngày này hai năm trước, đại tiểu thư và cô gia* xảy ra chuyện, Ôn Lễ bị lừa bán, kể từ lúc đó, anh không cho phép bản thân thả lỏng lấy một khắc.
*Cách hạ nhân gọi chồng của tiểu thư nhà mình.
Ôn Sùng: “Bên Ôn Hiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-thanh-ban-than-nu-chinh/484613/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.