Tô Hiểu Mạn: ". . . Tạ Minh Đồ rang hạt dưa?"
Chuyện này làm sao cô lại không biết?
Tạ Cẩu Tử rang hạt dưa thế mà lần đầu tiên lại không phải là cho cô ăn?
“Ngày hôm đó đó, Tiểu Đồ còn bưng một bát qua cho con ăn, con không được ăn sao?" ông nội Khương nhíu mày.
"Có lẽ Mạn Mạn quên rồi đi."
Quan sư phụ: "Chú cũng nhớ kỹ thằng bé có đưa qua cho cháu mà."
Tô Hiểu Mạn hết đường chối cãi: ". . ."
Cô cẩn thận hỏi lại, phát hiện hôm Tạ Minh Đồ rang hạt dưa đúng là lúc cô đang nói chuyện hợp tác với người đại diện đài phát thanh.
Cái tên Tạ Cẩu Tử này anh giỏi lắm, chẳng lẽ ăn dấm nhiều quá, vụng trộm đổ hạt dưa đi rồi?
Hay là mặt lạnh đứng ở cửa, một bên nghe cô nói chuyện điện thoại, một bên gặm hết hạt dưa rồi?
Làm sao lại có thể như vậy chứ ? ! Ngay cả hạt dưa cũng không cho vợ ăn.
Tô Hiểu Mạn hai tay chống nạnh, sau một lúc trầm tư, quay đầu ra khỏi viện, đi mua mấy cân hạt dưa sống về.
Cô quyết định tự mình rang hạt dưa, cũng không cho Cẩu Tử thối ăn.
Tô Hiểu Mạn mua mười cân hạt dưa sống, ở trong sân sàng chọn kỹ lưỡng lần nữa, lại chuẩn bị ngũ vị hương liệu, dưới sự chỉ đạo của Quan sư phụ, làm ra mười cân hạt dưa ngũ vị hương.
Cô và ông bà nội Khương với Quan sư phụ ăn hai cân hạt dưa, không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626972/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.