Sau khi Triệu Thanh Thanh quyết định dùng người đàn ông này làm một kì bìa tạp chí, Tô Hiểu Mạn nhanh chóng tìm người rồi cho ra mắt loại nước hoa này, còn để Liễu Phiên Nhiên tiếp tục chắp bút viết một đoạn văn miêu tả. 
 Tuy rằng đầu Liễu Phiên Nhiên to ra nhiều lắm rồi, nhưng vẫn đích thân viết văn. 
 Chẳng phải chỉ là bán nước hoa thôi sao? 
 Bán! 
 Cô ấy còn vì thế mà viết một câu chuyện xưa ngược đến c.h.ế.t đi sống lại, lừa Tô Hiểu Mạn và Triệu Thanh Thanh rơi nước mắt cá sấu, trong chuyện là nam nư chính gặp nhau quen biết rồi yêu nhau, cuối cùng nam chính c.h.ế.t thẳng cẳng, nữ chính đắm chìm trong hồi ức, đi tìm lại mùi hương trong trí nhớ kia. 
 … 
 Sau khi xem xong, Triệu Thanh Thanh đề nghị: “Lần sau bán nước hoa, lại viết một người nào đó nhẹ nhàng c.h.ế.t đi, tôi thấy văn chương lần này tốt hơn nhiều so với lần trước.” 
 “Đọc xong tới tôi cũng muốn mua một lọ về xịt cho người đàn ông của tôi.” 
 Tô Hiểu Mạn: “...” Đến mức này sao? Mà nói tới đó, cô căn bản còn chẳng có người yêu! 
 Liễu Phiên Nhiên dơ tay làm thủ thê “OK” với cô ta, cô ấy đọc văn mà chính tay mình viết ra cũng cực kì say mê, “Là do nước hoa của Hiểu Mạn mang tới cho tôi quá nhiều linh cảm, lúc viết nó, tôi vẫn luôn ngửi hai loại mùi hương này, nghĩ hai người bọn họ yêu nhau…” 
Tô Hiểu Mạn: “Chất lượng viết văn của cô càng ngày càng cao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626943/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.