Chương trước
Chương sau
“Chị ba của em có gửi cả muối lâu năm cho hai đứa không, mùi vô cùng tanh, mặn muốn chết.” Khương Lôi Ngạn nói lảm nhảm dòng dài ở trong điện thoại.

Làm đứa con thứ hai trong nhà, anh cả và em út đều tìm được người yêu rồi, bây giờ chỉ còn anh và em gái vẫn là một cây cỏ đuôi chó cô đơn, không tìm được người yêu.

“Để anh nghĩ xem…..Anh phải giễu cợt chị ba của hai đứa một chút, anh ở cái nơi khỉ ho cò gáy này, bóng một cô gái còn không thấy, không tìm được người yêu cũng là điều dễ hiểu, em ấy ở nơi đó, đa số đều là đàn ông, vậy mà nó cũng không tìm được người yêu, nó mới là người phải viết báo cáo suy ngẫm về hành vi của chính mình.”

“Chị ba của em nhất định không gả được cho ai!!!”

“Con bé tuyệt đối sẽ không thể tìm được người yêu trước anh!”

……

Sự phẫn uất của anh hai Khương đều sắp xuyên thủng qua điện thoại bay đến đây rồi.

Tô Hiểu Mạn đã gặp qua anh cả và anh hai nhà họ Khương, vì vậy cô ấy vô cùng tò mò về người chị ba Khương Cẩn Vũ thần bí này, cho dù là anh anh cả hay anh hai, thậm chí cả Tạ Minh Đồ đều trông rất đẹp, làm cô gái duy nhất trong ba anh em, chị ba chắc hẳn cũng là một người phụ nữ xinh đẹp khiến người rung động đi.

“Anh hai, bề ngoài của chị ba trông như thế nào vậy?”

Khương Lôi Ngạn ở đầu bên kia điện thoại bỗng tạm dừng một cách xấu hổ: “Lần sau mấy đứa gặp được chị ba sẽ biết nó trông như thế nào, con bé trông như vậy nhất định không ai thèm lấy.”

Tô Hiểu Mạn: “.....” Nói vậy có hơi quá đáng đấy, như thế nào có thể nói em gái mình không ai thèm lấy chứ.

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

“Sao anh có thể nói em gái của mình như vậy chứ?”

Khương Lôi Ngạn thở dài nói: “Dù sao sau này em gặp được chị ba em, thì sẽ biết chị ba em lợi hại như thế nào.”

“Không có người đàn ông nào có thể chịu đựng được nó đâu.”

“Đến anh cả cũng không làm gì được nó.”

Tô Hiểu Mạn: “.....” Chẳng lẽ nhà mấy người là truyền thừa sức ăn khổng lồ, ngay cả con gái cũng như vậy?

“Chị ba ăn rất nhiều à?”



Khương Lôi Ngạn: “Khi còn bé, sức ăn của nó có thể ăn nhiều giống như anh với anh hai, con bé đúng chuẩn một thùng cơm!”

Trong lòng Tô Hiểu Mạn thầm nghĩ nói giống như sức ăn của bản thân anh không giống như thùng cơm vậy.

“Không biết đến bao giờ mới có cơ hội gặp được chị ba.”

Khương Lội Ngạn ở đầu dây điện thoại bên kia lau nước mũi: “Mấy đứa cứ yên tâm, rất nhanh sẽ gặp được chị ba của hai đứa thôi, cuối năm chị ba em được nghỉ, sẽ đến Bắc Kinh thăm hai đứa, cũng thăm hai đứa cháu trai và cháu ngoại mới sinh luôn.”

Tô Hiểu Mạn cười: “Vậy sao?”

“Thật sự sẽ nhìn thấy chị ba, nếu em mà đẻ hai đứa con gái, nói không chừng sẽ có chút giống cô của chúng nó?”

Tô Hiểu Mạn cảm thấy có khả năng như vậy, Tạ Minh Đồ không thể mặc váy cho cô xem, không chừng nhìn thấy chị gái của Tạ Minh Đồ, hai người họ có lẽ sẽ có chút giống nhau, có thể thỏa mãn lòng tò mò của cô?

Khương Lôi Ngạn: “Em dâu, em có biết ý nghĩ này của mình đáng sợ như thế nào không.”

“Nói chung hai đứa nhìn thấy em ba sẽ biết thôi.”

Tô Hiểu Mạn nghe thấy giọng điệu anh ấy hoảng loạn như vậy, trong lòng không khỏi nghĩ chị ba nhiều nhất cũng chỉ giống như một cô nàng tomboy, là một nữ quân nhân cay độc, còn có thể trông như thế nào được nữa?

Nếu con gái của cô có thể lớn lên một cách khỏe mạnh thì như vậy cũng không sao cả, không có đứa con trai đẹp trai, có một đứa con gái đẹp trai cũng rất tốt.

*

Vào giữa mùa hè, ông nội Khương và bà nội Khương cũng đến thủ đô Bắc Kinh, nói rằng muốn đến thăm mấy đứa chắt nội sắp sinh của họ, trước đó thời tiết lạnh hai ông bà không có phương tiện di chuyển, sau khi trời nóng lên, ngược lại có thể khởi hành đến đây.

Tạ Minh Đồ lại dọn dẹp thêm một hai căn phòng, để sau khi ông nội và bà nội Khương đến đây cũng có thể lập tức dọn vào ở, ngày thường có thể làm bạn, nói chuyện với Quan Chấn Nhạc.

Cùng nhau chơi cờ, nhặt trứng gà ở trong sân.

Đúng vậy, đàn gà mà Tô Hiểu Mạn nuôi cuối cùng cũng đã đẻ trứng, chẳng qua trong đàn gà có một con gà rất không ngoan, mỗi ngày không chịu đẻ trứng vào ổ rơm đã làm, toàn đẻ trứng lúc đang đi dạo ngoài vườn.

Tô Hiểu Mạn còn tìm thấy mấy quả trứng bị vỡ.

Con gà mái này sao có thể làm như vậy được?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.