Chương trước
Chương sau
Tạ Minh Đồ: “Không nghe rõ lắm.”

Tô Hiểu Mạn lập tức đoán ra bằng giác quan thứ sáu của phụ nữ: “Chắc chắn là một cô gái rồi.”

Quan Chấn Nhạc: “Tuyệt đối là một cô gái, nếu là một người đàn ông thì toang rồi.”

Tạ Minh Đồ tò mò hỏi lại: “Tại sao vậy?”

Tô Hiểu Mạn: “……” Bởi vì anh là một tên cún thẳng nam.

Không cần nhiều lời, anh cả Khương đã bắt đầu rơi vào lưới tình rồi.

Chẳng lẽ sau khi tới thủ đô lúc sau thì anh ấy đã vừa mắt con gái của nhà nào đó?

“Thích con gái nhà ai thế? Nói nghe coi, biết đâu mọi người lại có thể giúp cậu bày mưu tính kế đấy.” Quan Chấn Nhạc khoác vai Khương Ninh Phong.

Khương Ninh Phong liên tục xua tay, “Không phải là cô gái tôi thích, mọi người đều hiểu lầm rồi.”

Tô Hiểu Mạn: “Không phải cô gái anh thích thì còn có thể là ai được nữa?”

Khương Ninh Phong thở dài một hơi, nhìn ba đôi mắt đang tìm tòi nghiên cứu trước mặt mà muốn nói lại không nói nên lời. Bây giờ anh thực sự đang gặp phải một vấn đề cực kỳ khó khăn.

Sau khi rối rắm một lúc, Khương Ninh Phong vẫn quyết định nói ra, “Chính là một người bạn qua thư mà anh chưa từng gặp bao giờ, sau khi người đó biết anh muốn tới thủ đô thì bỗng nhiên gửi thư hẹn anh gặp mặt.”

Tô Hiểu Mạn phán ngay: “Người bạn qua thư này chắc chắn là một cô gái.”

Quan Chấn Nhạc hoàn toàn đồng ý: “Tuyệt đối là một cô gái!”

Tạ Minh Đồ: “……” Anh cả cũng sẽ viết thư tình sao?

Anh có chút ngoài ý muốn mà nhìn vào mắt Khương Ninh Phong.

Khương Ninh Phong lườm lại Tạ Minh Đồ, rốt cuộc đứa em trai này lại đang suy nghĩ cái gì nữa vậy?

Khương Ninh Phong lấy tay che miệng, đầu tiên là ho khan một tiếng sau đó mới bắt đầu giải thích: “Đó là một người bạn qua thư mà anh quen được từ ba năm trước, vẫn chưa gặp mặt lần nào. Cô ấy là một cô gái chứ không phải đàn ông đâu.”

Tô Hiểu Mạn: “Cho nên cô ấy hẹn anh gặp mặt?”

Cô không nhịn mà cảm thán một tiếng trong lòng, oa, đây quả thực chính là gặp mặt bạn qua mạng phiên bản niên đại 70-80 mà! Nhìn anh cả Khương như vậy rõ ràng là đang lo lắng về việc gặp gỡ mà.

Thế nhưng rốt cuộc thì anh cả Khương đang rối rắm về vấn đề gì vậy? Với gia thế bối cảnh, đơn vị công tác, chiều cao và cả diện mạo của Khương Ninh Phong, cho dù là gặp bạn qua mạng trong tương lai thì cũng vẫn là một người đàn ông tốt hiếm thấy mà.



Anh đang lo lắng cái gì cơ chứ?

Chẳng lẽ anh sợ sau khi gặp mặt thì người bạn qua thư kia không giống như trong tưởng tượng của mình hay sao?

Cũng giống với gặp mặt bạn qua mạng trong tương lai ấy.

Quan Chấn Nhạc: “Chẳng lẽ cậu sợ cô gái kia trông khó coi à?”

Tạ Minh Đồ: “……” Không hiểu nổi mấy người bọn họ đang nói cái gì nữa?

Khương Ninh Phong: “Trước đây cô ấy đã từng gửi ảnh của mình cho tôi rồi, cô ấy là một cô gái cực kỳ thanh tú động lòng người.”

Quan Chấn Nhạc: “À à, nói như vậy thì đó là một cô gái rất xinh đẹp.”

Tạ Minh Đồ: “Anh cả, anh viết thư tình cho cô ấy rồi hả?”

Mặt Khương Ninh Phong đỏ lên, lập tức chối bay chối biến: “Kiểu đàn ông như anh cho tới bây giờ vẫn chưa từng viết cái loại thư này bao giờ, mọi người đừng có mà hiểu lầm.”

“Tiểu Đồ à, hỏi được kiểu này thì xem ra chú đã viết không ít thư tình cho em dâu rồi nhỉ?”

Tạ Minh Đồ cực kỳ thản nhiên gật gật đầu.

Quan Chấn Nhạc: “……” Nhìn mà xem, có muốn học tập em trai cậu một chút đi để nhanh chóng ôm được mỹ nhân về nhà.

Khương Ninh Phong: “……” Thật không ngờ mà! Đàn ông nhà họ Khương bọn họ còn có tài năng viết thư tình nữa hả?

Tô Hiểu Mạn: “…… Anh bớt thiếp vàng lên mặt mình đi.”

Tên gấu lớn này mà biết viết thư tình cái gì?!

Tô Hiểu Mạn nói sang chuyện khác: “Như vậy là cô ấy chưa từng thấy qua anh trông như thế nào đúng không, anh cả? Anh đang sợ cô ấy sẽ thất vọng về mình phải không?”

Quan Chấn Nhạc: “Cho nên cậu mới muốn ăn cháo dưỡng nhan đấy hả?”

Tạ Minh Đồ: “…… Đẹp như hoa?”

Khương Ninh Phong bất lực: “…… Trong chuyện này còn có một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng nữa.”

Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰

“Hai người bọn anh trở thành bạn qua thư là bởi vì có một lần anh giúp bạn anh đi gửi thư, thế nhưng bạn anh lại điền sai địa chỉ. Sau đó cô ấy rất tốt bụng viết thư hồi âm nói chuyện này cho anh, anh cảm thấy cô ấy là một cô gái văn nhã tốt bụng nên mới trò chuyện vài câu qua thư.”

—— trò chuyện vài câu???

Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm anh cả Khương còn có bản lĩnh hơn so với Tạ Cẩu Tử nhiều.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.