Đây chính là bà ngoại của Tạ Minh Đồ, mẹ ruột của Tạ Nhã Tri, Mạnh lão thái thái.
Hồi còn trẻ Mạnh lão thái thái cũng là một nhân vật lớn. Sau khi nhà họ Tạ suy tàn, một mình bà vừa nuôi đám con thơ vừa xây dựng lại gia đình.
Mạnh lão thái thái vừa quay đầu lại thì đôi mắt vốn trầm lặng của bà đột nhiên tỏa sáng, trợn tròn lên như mắt mèo, tròng mắt tròn tròn như muốn rơi ra khỏi hốc mắt. Bà nâng tay phải của mình lên, nghẹn ngào gọi: “Lão nhị…… Lão nhị……”
Chúc các bé iu của Lạc đọc truyện vui vẻ 🫶🫶 đọc xong nhớ còm men nhé 🥰🥰
Tạ Trọng Khải mở miệng: “Mẹ, đây là cháu ngoại út của mẹ.”
Đúng vậy, đây là cháu ngoại út của bà, lão nhị đã sớm không còn trên thế gian này rồi.
“Cháu lại đây, đến bên cạnh bà ngoại để bà nhìn kỹ cháu nào.”
Tạ Minh Đồ đi qua đó trò chuyện vài câu với bà. Mạnh lão thái thái vừa khóc vừa cười trò chuyện với anh, vẫn luôn lôi kéo tay anh không buông. Thấy Tô Hiểu Mạn bên cạnh anh thì bà lại càng vui sướng hơn, thi thoảng lại nói vài câu mê sảng, “Cuối cùng mẹ cũng chờ được đến lúc con cưới vợ rồi……”
Lúc này lão đại nhà Tạ Trọng Khải đã chạy tới nhà chú út của mình để gọi người. Con út của nhà họ Tạ, em trai nhỏ của Tạ Nhã Tri chính là Tạ Thành Tông. Vợ ông là Cát Hương Ngọc, hai vợ chồng sinh ra hai đứa con gái là Tạ Trình Trình và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626808/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.