“Quả hồng đông lạnh sao?” Tô Hiểu Mạn nghe xong thì cực kỳ tò mò, sao cô lại chưa từng nghe qua về cách ăn này nhỉ? Chẳng lẽ là đặt quả hồng bên ngoài để làm nó lạnh sao? Nó sẽ không bị đông thành bánh hồng khô đấy chứ? Hay là thành thứ gì đó khác?
“Cho em nếm thử đi.”
“Được.” Sau khi Tạ Minh Đồ hôn lên trán cô một cái thì xoay người bước ra ngoài, không lâu sau anh liền bưng một cái bát lớn về phòng. Bên trong cái bát nhôm to màu vàng đựng hai quả hồng đã chín, trong bát còn có ít nước nữa.
Nếu chỉ liếc mắt nhìn qua thì trông chẳng giống quả hồng mà giống hai miếng lòng đỏ trứng màu cam hồng vừa mới được đập ra khỏi vỏ.
Màu sắc vô cùng đẹp mắt, hơi mềm, trông sóng sánh như lòng đỏ trứng vậy.
“Món này ăn như thế nào vậy? Quả hồng đông lạnh, chẳng lẽ bên trong nó đã đông lại rồi à?” Tô Hiểu Mạn vừa tò mò chọc chọc quả hồng vừa hỏi, Tạ Minh Đồ đưa một cái ống hút cho cô. Tô Hiểu Mạn ngơ ngác cắm ông hút vào quả hồng rồi hút một ngụm, phát hiện món hồng đông lạnh này có chút thú vị.
Bên trong có không ít nước hồng ngọt ngào, lúc uống còn thấy được chút đá bên trong, vị tràn lan trong miệng. Nước ngọt đá à, nếu trong ngày trời nóng bức mà uống cái này thì đúng là cực kỳ ngon miệng, thế nhưng bây giờ trời lại lạnh.
Cũng giống như nhiều người thích ăn kem vào mùa đông thôi.
“Ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/3626806/chuong-382.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.